Chương trước
Chương sau

Mọi người đều là bạn học nên đương nhiên biết chuyện Trương Lôi từng theo đuổi Lý Tuyết, hơn nữa Trương Lôi từng theo đuổi Lý Tuyết tận hai năm, nhưng Lý Tuyết chưa từng đồng ý.
Bây giờ mọi người nhìn thấy cảnh này thì đều tỏ ra vẻ mờ ám.
Chu Khúc Nhi có hơi khó chịu, nhưng câu hỏi của Trương Lôi cũng rất bình thường, cô ta chỉ có thể thầm hừ lạnh hai tiếng, sau đó nói nhỏ bên tai Lý Tuyết: "Cậu cứ đối xử lạnh nhạt với cậu ta vào".
Trương Lôi không biết Chu Khúc Nhi nói gì với Lý Tuyết, cậu ta chỉ cười hỏi: "Tuyết Nhi, hôm nay cậu tới một mình hả? Người nhà cậu đâu? Tớ nghe nói cậu đã kết hôn rồi".
Lý Tuyết chưa kịp mở miệng thì Chu Khúc Nhi đã giành nói trước: "Đúng vậy, hơn nữa hai vợ chồng cậu ấy cũng rất yêu thương nhau".
Sắc mặt Trương Lôi có chút xấu hổ và mất mát.
Từ lớp mười một cậu ta đã công khai theo đuổi Lý Tuyết, nhưng đáng tiếc Lý Tuyết rất lạnh lùng, cô chưa từng đồng ý cậu ta.
Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông cậu ta đã sang nước ngoài du học, bây giờ trở về vẫn nghĩ Lý Tuyết còn độc thân, nên muốn tiếp tục theo đuổi.
Ai ngờ Lý Tuyết lại kết hôn rồi!
Trương Lôi hơi ghen tị, rốt cuộc Lý Tuyết đã kết hôn với ai? Ngay cả cậu ta còn không được thì ai lại lọt được vào mắt xanh của Lý Tuyết chứ? Theo gu của Lý Tuyết thì chắc hẳn phải là cậu ấm nhà nào đó?
Nghĩ tới đây thì sắc mặt Trương Lôi tối sầm lại.
Lúc này một người bạn cùng lớp bất ngờ nói: "Tớ nhớ Lý Tuyết hình như lấy một đứa vừa nghèo vừa quê mùa thì phải".
"Đúng thế, nghe nói còn ở rể nhà Tuyết Nhi, đúng là thằng vô dụng".
". . ."
Mọi người mồm năm miệng mười bàn tán xôn xao.
Hiện giờ thân phận của Bạch Diệc Phi ở thành phố Thiên Bắc không coi là bí mật, nhưng cũng chỉ có đám tai to mặt lớn mới biết được thân phận của anh thôi, đám bạn học này cơ bản không có tuổi biết được, cho nên mới tưởng Bạch Diệc Phi chỉ là thằng nhà quê mới lên phố.
Mà cho dù trước kia cả thành phố Thiên Bắc đều biết tin Bạch Diệc Phi ngoại tình, nhưng qua một khoảng thời gian thì ai nấy đều quên hết, không ai cố tình nhắc lại nữa, dù sao thì anh cũng là chủ tịch Hầu Tước!
Sắc mặt Lý Tuyết vô cùng khó coi, cô mất trí nhớ nhưng không có nghĩa là cô không biết gì cả, nghe thấy những lời nói khó nghe của bọn họ thì trong lòng cô cũng rất khó chịu.
Sắc mặt Chu Khúc Nhi cũng không tốt, Tuyết Nhi lấy ai thì liên quan quái gì tới bọn họ! Cả đám còn là bạn học đấy, sao có thể nói như thế sau lưng, à nhầm, ngay trước mặt Lý Tuyết chứ!
Hơn nữa cho dù Bạch Diệc Phi là dân quê nhưng giờ người ta đã là chủ tịch Hầu Tước rồi, mấy người bọn họ có cửa so được sao?
Trương Lôi nghe thấy thế thì cho rằng Tuyết Nhi đã lấy một gã vô dụng.
Điều đó có khác nào nói Tuyết Nhi sống không tốt, cậu ta vẫn còn có cơ hội.
"Tuyết Nhi, rõ ràng cậu sống không tốt, tại sao phải nói dối là mình rất tốt chứ?", Trương Lôi đau lòng nói: "Chỉ cần cậu nói một câu thì tớ có thể…"
"Cậu có thể làm cái gì?"
Một giọng nói đột ngột vang lên sau lưng mọi người.
Bạch Diệc Phi không nhịn được nữa, nhịn tiếp thì người này sẽ cướp vợ anh một cách trắng trợn mất!
Mọi người nghe thấy âm thanh thì quay sang nhìn, một anh chàng quần áo hơi bẩn bước vào, lông mày ai nấy đều nhăn lại, chỉ có sắc mặt Lý Tuyết và Chu Khúc Nhi là có vẻ phấn khích.
Trương Lôi nhìn Bạch Diệc Phi từ trên xuống dưới: "Anh là ai ? Anh ở đây làm gì? Ai cho anh đi vào?"
Lúc này Tiền Minh cũng đi tới, hắn ta nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, cộng thêm những lời Bạch Diệc Phi đã nói thì hắn ta biết Bạch Diệc Phi nói thật!
Bạch Diệc Phi thật sự là người nhà của Lý Tuyết, hơn nữa còn là chồng cô ấy nữa.
Điều này khiến Tiền Minh sững sờ tại chỗ, đến tận lúc này mới phản ứng lại được.
Tiền Minh nói giúp Bạch Diệc Phi: "Anh ta là chồng của Lý Tuyết".
Hắn ta vừa nói xong thì tất cả mọi người đều kinh ngạc há hốc mồm.
Trương Lôi ngược lại còn toét miệng cười.
Không ngờ chồng Lý Tuyết thật sự là thằng nhà quê, nhìn cách ăn mặc thế này, trên người còn dính bùn đất nữa, chắc vừa lăn lộn từ vũng bùn nào lên đây?
"Anh là chồng của Tuyết Nhi? Tôi nhìn kiểu gì cũng thấy... anh không xứng?", Trương Lôi khịt mũi cười, trông cực kỳ khiêu khích.
Cậu ta vừa dứt lời thì đám bạn học đều gật đầu đồng ý.

"Đúng vậy, anh nhìn Tuyết Nhi rồi nhìn lại mình xem, thấy có xứng chút nào không!"
"Đúng vậy, một cô gái tốt như Tuyết Nhi đáng được ở với người tốt hơn".
"Ví dụ như Trương Lôi".
"Đúng đúng, Trương Lôi luôn thích Tuyết Nhi, nhiều năm rồi mà cậu ấy vẫn không thay lòng, chứng tỏ cậu ấy thật lòng thật dạ".
"…"
Trương Lôi cười nói với Lý Tuyết: "Tuyết Nhi, tớ biết cậu lấy một người vô dụng như thế thì chắc chắn cuộc sống cũng không tốt đẹp gì, không sao cả, tớ đã trở lại rồi, tớ sẽ đối xử tốt với cậu. Bây giờ tớ đang ở biệt thự cảng Lam Ba, chỉ cần cậu muốn thì sau này đây sẽ là nhà của cậu".
"Uầy! Hâm mộ ghê…"
"Good boy…"
"Tuyết Nhi, người đàn ông tốt như thế hiếm có khó tìm đấy!"
"…"
Trương Lôi nghe thấy lời đám bạn học nói thế thì rất vui vẻ, trên mặt không giấu nổi vẻ đắc ý, cậu ta tốt hơn tên Bạch Diệc Phi kia rất nhiều, Lý Tuyết chắc chắn sẽ chọn cậu ta.
Lúc này người đàn ông trung niên đi theo Trương Lôi cũng tới, ông ta đã nghe hết cuộc đối thoại vừa rồi, ông ta nghĩ mình và Trương Lôi có hợp tác nên cũng định giúp cậu ta một chút.
"Đúng vậy, tiểu Trương là một người rất tốt, còn trẻ tuổi mà đã đạt được thành tích như thế thì cũng coi như nổi bật hơn so với những thanh niên cùng thế hệ rồi. Hơn nữa phụ nữ thì quan trọng nhất là lấy được một người đàn ông tốt, như thế thì sau này mới được hạnh phúc!"
"Cô yên tâm, Vương Hải tôi đảm bảo với cô!"
Vừa nói xong, không ít người khiếp sợ.
"Vương Hải? Tôi không nghe lầm chứ? Là Vương Hải nổi tiếng đấy sao?"
"Là chủ tịch liên minh doanh nghiệp tỉnh thành phố sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.