Edit: Ry
Túc Khiêm là tình cờ nhìn thấy rất rõ cái tiêu đề video này trên máy tính của thư kí.
Lúc ấy nữ thư kí cũng mới chỉ lướt thấy dòng tiêu đề, còn chưa kịp bấm vào đã ngửi được mùi pheromone vị hạt dẻ.
Rõ ràng là một mùi hương rất ngọt ngào, cô lại thấy lạnh cả người. Xuất phát từ trực giác bén nhạy được trau dồi nhiều năm, cô nhanh tay nhanh mắt, cuống quít tắt trang thông tin giải trí đi.
Vừa quay đầu lại đã thấy giám đốc chẳng biết đứng sau mình từ khi nào, cau mày, sắc mặt hết sức tối tăm nhìn màn hình máy tính của cô.
Thư kí sợ tới nỗi đứng phắt dậy, giải thích: "Giám đốc, em xin lỗi, em..."
"Tiếp tục làm việc đi."
Túc Khiêm không nghe cô giải thích, thấp giọng nói một câu, sau đó mím môi, quay người đi vào trong văn phòng. Tiếng bước chân kia, nghe có phần gấp gáp.
Nữ thư kí thấy bóng lưng sếp biến mất sau cửa, vẫn còn chưa hết sợ ngồi xuống, sau đó nơm nớp lo sợ tiếp tục công việc.
Khí thế của giám đốc Túc đáng sợ quá đi mất!
Về phần video khá thú vị trên bảng tin nóng ban nãy, cô đã hoảng đến mức hoàn toàn quên mất.
Nhưng Túc Khiêm lại không quên.
Anh trở lại văn phòng, ngồi xuống ghế, ngón tay vô thức gõ lên mặt bàn.
Đại học S, cặp A cao cấp năm nhất.
Anh nhạy bén bắt được vài từ mấu chốt, dù sao thì gần đây Túc Khiêm khá là nhạy cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/3619553/chuong-71.html