Edit: Ry
Tô Dục Chu ngơ ngác.
Cậu nhìn Giản Bách Xuyên té xỉu trên bãi cỏ, một lần nữa hoài nghi mình bị người ta ăn vạ.
Chuyện này diễn ra quá đột ngột, từ lúc bước ra ngoài cho đến khi Giản Bách Xuyên tự dưng trợn mắt với cậu, tiếp đó là té xỉu, cảm giác còn không đến ba phút. Mà cái mùi xăng gay gắt này thật sự bốc lên rất là khó chịu, Tô Dục Chu không khỏi giơ tay che, lùi lại vài bước.
Mà sắc mặt của huấn luyện viên bên cạnh cũng vô cùng khó coi. Hắn đứng ở khoảng cách gần như vậy, đương nhiên chứng kiến tất cả, cũng cảm nhận được hai luồng pheromone Alpha cao cấp va chạm.
Nói thật, hắn chỉ là một Alpha bình thường, khi đối mặt với hai luồng pheromone đẳng cấp như vậy cũng bị đè ép cho suýt không thở nổi. Nếu như không phải nhiều năm tiếp nhận huấn luyện quân sự cho hắn một cơ thể cường tráng, cũng từng trải qua huấn luyện đối kháng với pheromone Alpha, thì có lẽ tình trạng hiện giờ của hắn chắc không khá hơn Giản Bách Xuyên là bao.
Nguy hiểm thật...
Mặt mũi vẫn lạnh tanh, nhưng huấn luyện viên đã thầm thở phào một hơi.
Nếu mà ngất như vậy trước mặt học sinh thì mặt mũi gì vứt hết. Hắn liếc nhìn Tô Dục Chu, trong ánh mắt ngoài thưởng thức đã có thêm mấy phần thận trọng.
Tô Dục Chu đã nhận ra cái nhìn của huấn luyện viên với mình, vội vàng thanh minh: "Huấn luyện viên, chuyện này không liên quan đến em."
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-be-a-ngot-ngao-nhu-vay-co-ai-ma-khong-yeu/3619552/chuong-70.html