“Ngày 8 tháng 3: Bắt đầu cùng Sở Triệu Xuân dạo trung tâm mua sắm ở trong mơ, nhìn thấy một cái móc khóa hình chiếc lá, Sở Triệu Xuân mua tới tặng cho tôi. Tôi hôn lên khuôn mặt của Sở Triệu Xuân, trên mặt Sở Triệu Xuân không có nụ cười, y chỉ chỉ môi mình, tôi trợn trắng mắt, hôn lên môi y. Sở Triệu Xuân đè sau gáy tôi, hôn tôi…… Tôi chảy mồ hôi lạnh khắp người, tỉnh lại.”
Lần thứ hai hôn môi với Sở Triệu Xuân, Phàn Mộng biểu hiện tương đối trấn định.
Hắn không thể dựa vào sự mệt nhọc của thân thể ngủ sâu để mà thoát khỏi rắc rối; cho nên đành phải mỗi lần ngủ lại quan sát, ghi nhớ, đút kết và nhìn thẳng vào vấn đề: Phân tích nguyên nhân tại sao chính mình mơ thấy Sở Triệu Xuân mỗi đêm, cùng tình cảm hắn đối Sở Triệu Xuân trong tiềm thức —— ông trời, mỗi khi hắn thanh tỉnh, hắn tuyệt đối không có nửa điểm tình ý đối với Sở Triệu Xuân, tình cảm bạn bè cũng không có —— dù chỉ một chút nhỏ nhoi, hắn đem loại quan hệ này trở thành một câu hỏi khó trong học tập.
Điều mà Phàn Mộng phải làm, không phải là quên, mà là giải quyết các vấn đề.
Không sai, đây chính là bài tập mà trời cao giao cho hắn, chỉ cần làm xong cái bài tập này, là Phàn Mộng có thể thoát khỏi ác mộng quấn thân hàng đêm. Nghĩ như vậy, Phàn Mộng lại bắt đầu chờ mong giấc mơ mỗi đêm: Tuy hắn không phải là sinh viên có thành tích cao (kỳ thật, người luôn luôn buông thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-xuan/197470/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.