Trần Thần lại tiếp tục câu chuyện: “vua Trần Thánh Tông cũng rất anh minh. Nước ta bình yên đến nay, hơn 25 năm có lẻ cũng do chính sách của ngài ấy. Vua chủ động cống nạp châu báu, vải vóc cho triều Nguyên 3 năm 1 lần nhưng khi vua Nguyên đòi hỏi tiến cống voi chiến, ngựa chiến và cung cấp lính tráng chi viện đánh Tống, cùng cung cấp các loại sổ sách hay yêu cầu vua Đại Việt ta sang chầu, ngài đều cự tuyệt. Mặt khác vua cũng sớm dự liệu việc nhà Nguyên đánh bại nhà Tống sẽ còn không xa nên vua cho củng cố quân đội. 1 bên cống nạp, 1 bên chỉnh đốn quân tuần tra dọc biên giới, tránh việc quân Nguyên lén lút tiến sang đánh úp Đại Việt để mượn đà làm gọng kìm sớm ngày kẹp chết nhà Tống”.
Ta gật gật đầu đồng ý: “Đúng là sắp xếp thỏa đáng. Hầu gia Trần Quốc Tuấn đã lên tước Vương từ lâu rồi nhỉ, quân đội hiện tại cũng do ngài ấy nắm quyền thống lĩnh phải không?”
Trần Thần đáp: “đúng rồi, năm Chủ tử lấy Thiện Thành công chúa, cuối năm đó An Sinh Vương Trần Liễu- là cha của chủ tử mất nên ngài ấy kế thừa tước vị trở thành Hưng Đạo Vương, ít lâu sau nhà vua giao quyền thống lĩnh quân đội vùng biên cương cho chủ tử”.
“Sử sách có viết, trước khi lâm chung, An Sinh Vương có trăn trối, yêu cầu Hầu gia Trần Quốc Tuấn nhất định phải cướp ngôi rửa nhục cho cha, vậy tại sao sau này vua vẫn phong cho ngài ấy làm thống lĩnh tiết chế vậy?”
“Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842973/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.