Vua Trần Thái Tông khẽ gất đầu, do dự 1 lát, nhà vua mới nói: “Nếu phu nhân đã hiểu điều ta muốn hỏi, vậy ta cũng muốn nhờ phu nhân xem giúp, nên hay không giao binh quyền cho phò mã”.
Huệ Túc phu nhân nhìn vào lá số 1 lát rồi nói: “Quan gia, ngài xem, tuổi này thuộc mệnh thủy, cung mệnh lại nằm ở Hợi cũng là hành thủy, nơi lập mệnh là nơi chỗ đứng con người, cùng là hành thủy nên cuộc đời lúc nào cũng được thuận tiện.
Cục là bước đi dài ngắn khác nhau, lá số này thuộc kim cục, mà kim sinh thủy, nên cục sinh mệnh lại đồng thời cũng sinh ra hành của cung mệnh, thì từ bản chất, tới chỗ đứng, được bước đi sinh ra. Như vậy không bao giờ thất bại, cũng không bao giờ chết bất đắc kỳ tử. Nếu trao bình quyền cho người này thì chỉ có thắng hoặc hòa chứ không bao giờ bại”.
Nói đoạn bà dừng lại, nhìn vua Trần Thái Tông, thấy ngài vẫn còn chút do dự. Bà liền nói: “chẳng hay, Quan gia có phải vẫn còn do dự bỏi vì phò mã là con trai của An Sinh Vương”.
Vua khẽ gật đầu: “Ngày trước huynh trưởng phẫn uất vì mất vợ mà tạo phản, cuối cùng huynh trưởng phải tới gặp ta xin hàng, song, chuyện này luôn là cái gai trong lòng của cả 2 anh em ta. Trước lúc lâm chung, An Sinh Vương đã gọi Trần Quốc Tuấn vào trăn trối, tuy ta không biết nội dung cuộc nói chuyện đó, nhưng theo như lời Thượng phụng Trần Thủ Độ, An Sinh Vương vẫn luôn muốn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-ve-tien-kiep/2842970/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.