"Lão đại, đúng như anh nói. Đêm qua kẻ đó đột nhập vào phòng anh, trên người có mang súng. Là người của Tô Nhung."
Triệu Chí Viễn đứng chắp hai tay phía sau, thẳng lưng nhìn anh báo cáo những việc mà mình điều tra được.
"Hấp tấp thật đấy."
Lệ Thành sớm đã biết được đêm qua sẽ có kẻ không thể nào bỏ qua được cơ hội tốt như vậy. Nên đã dùng cánh cửa bí mật đi qua phòng cô từ cửa tủ quần áo.
Anh nhất quyết qua phòng cô là có lý do cả đấy, hoàn toàn không phải vì "bản tính" đâu.
"Lão đại, lần này anh sang đây là vì để dụ bà ta lộ đuôi cáo?"
Chỉ thấy anh nhếch môi không trả lời, nhưng cũng đủ để cậu ta hiểu được mọi chuyện.
Triệu Chí Viễn cứ nghĩ mãi, chỉ vì một vụ làm ăn nho nhỏ vậy mà lần này anh lại đích thân đi gặp mặt. Đến giờ thì đã hiểu rõ.
"Cậu đoán xem, bây giờ bà ta sẽ có vẻ mặt gì nhỉ?"
***
Hoa Hạ, nhà chính Lệ gia.
"Không thành công?"
Tô Nhung đột nhiên cao giọng.
[Phu nhân, tôi đúng là đã thấy cậu ta ở trong căn phòng đó. Nhưng đến khi hành động lại chẳng thấy ở đâu nữa.]
Người ở đầu dây bên kia giải thích.
"Vô dụng, cút."
Bà ta mắng, rồi tắt máy.
"Sao vậy mẹ?"
Lệ Phong thấy bà ta chỉ vì một cuộc gọi mà tức giận như vậy, liền lên tiếng hỏi.
"Sát thủ mẹ thuê thất bại rồi."
Tô Nhung hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong/2633332/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.