Lệ Thành tức giận trong lòng, lại dám ngang nhiên trước mặt đẩy đưa với vợ anh.
"Lão đại."
Triệu Chí Viễn đột nhiên xuất hiện cắt ngang, thân mang âu phục chỉnh tề đi đến chỗ của hai người.
Sau khi thấy có Khương Nhiễm đứng cạnh anh, liền ra hiệu bằng ánh mắt.
"Em thấy mệt chưa?"
Lệ Thành quay sang cưng chiều hỏi.
"Có chút."
Khương Nhiễm gật đầu không để ý đến hành động vừa rồi của họ. Đi cả ngày, cô sớm đã mệt rã người.
"Vậy lên trên nghỉ chút."
"Ừm."
Anh đưa cô lên phòng khách sạn ở tầng cao nhất, dành riêng cho khách dự tiệc hôm nay.
"Em nghỉ ngơi chút, khi nào cần thì gọi cho anh."
"Được."
Thấy cô đã nằm xuống, Lệ Thành liền bước ra ngoài. Trước khi đóng cửa, anh thoáng đưa mắt nhìn cô.
...
Khương Nhiễm mệt mỏi ngủ thiếp đi, đến nửa đêm thì giật mình tỉnh dậy.
Nhìn đồng hồ thấy thời gian đã trễ, thắc mắc vì sao anh vẫn chưa lên đón mình liền đưa tay lấy điện thoại, gọi đi một cuộc.
Tiếng "tút" kéo dài, sau đó liền tắt, cô lại gọi thêm vài lần nữa. Người ở đầu dây bên kia vẫn không trả lời.
"Kỳ quái."
Cô nhíu mày, lướt điện thoại tìm số của Triệu Chí Viễn.
Lần thứ nhất không có ai bắt máy, lần thứ hai đầu dây bên kia tự ngắt máy luôn.
"Có chuyện gì?"
Khương Nhiễm không biết vì sao trong lòng lại bắt đầu khó chịu.
Tự mình đi ra ngoài, bước vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong/2633331/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.