Sáng sớm hôm sau.
“Tiểu Nhiễm, xuống ăn sáng đi con.”
Khương Ninh gõ cửa phòng gọi con gái.
“Vâng, con xuống ngay.”
Khương Nhiễm ở bên trong phòng nói vọng ra.
Cô từ trên giường lê thân thể mệt mỏi đi vào phòng vệ sinh. Nhìn mình trong gương cô tự mình khinh bỉ bản thân.
Lúc cô xuống dưới lầu thì bố Khương đã dọn sẵn một bàn ăn đâu ra đấy.
“Con bệnh sao?”
Thấy mặt mũi con gái nhợt nhạt ông lo lắng hỏi.
“Con không sao đâu, trái lại là bố đấy.”
Cô gượng cười, kéo ông cùng ngồi vào bàn ăn.
“Thằng nhóc kia đâu sao không cùng con về?”
Đợi mãi mà vẫn không thấy cô nói gì, ông liền tự mình hỏi trước.
“Hẳn là còn đang ở Singapore.”
Tay cô rõ ràng dừng lại, ánh mắt xẹt ngang tia khó chịu, rồi nhẹ nhàng nói.
“Sao nó không đưa con về nước mà để con về một mình?”
“Lát nữa con muốn đến trung tâm thương mại, bố có đi không?”
Cô vờ như không nghe thấy câu hỏi của ông, lơ đễnh cầm điện thoại lên hỏi.
“Thôi, bố không đi đâu.”
Thấy con gái không có ý muốn nói đến việc này nữa ông đành nén lại cho qua, mai mốt sẽ tự mình đi hỏi tội thằng nhóc kia sau.
Trung tâm thương mại.
Khương Nhiễm một mình đi dạo qua vài cửa hàng quần áo, khi đi qua cửa hàng trưng bày đồ chơi trẻ em, không biết vì sao cô dừng lại một lúc lâu, chợt đi thẳng vào trong.
Đến khi nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong/2633329/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.