Không lâu sau đó, Khương Nhiễm cùng Lệ Thành trở về nhà chính Lệ gia để thăm ông nội Lệ.
“Hai đứa đến rồi đấy à? Mau vào đây.”
Lệ lão gia chủ vừa thấy hai người bước xuống xe liền chạy ra niềm nở.
“Ông nội Lệ.”
Cô cúi đầu chào ông, khuôn mặt lạnh nhạt.
“Anh hai.”
Người con trai chừng 18 tuổi từ trong nhà chạy ra vui vẻ, mừng rỡ gọi Lệ Thành.
“Lớn rồi, chú ý hành động một chút.”
Anh lườm Lệ Minh nhắc nhở.
“Chị dâu.”
Cậu bỉu môi với anh xong rồi quay sang cô, gọi.
Khương Nhiễm chuẩn mực gật đầu, xem như là chào hỏi cậu…
Lát sau, ngồi vào bàn ăn.
Cô đột nhiên để ý, dù là người nhà ăn chung một mâm cơm. Nhưng mỗi người lại mang trong mình một suy nghĩ. Mặc dù không thể hiện hết thảy trong lời nói, nhưng ánh mắt lại nói lên tất cả.
Lệ Thành tuy nói chuyện với Lệ lão gia chủ, nhưng ánh mắt luôn nhìn sang cô.
Mục đích anh đưa Khương Nhiễm về đây là để cô một lần nữa đối mặt với cái gọi là “tình thân” của Lệ gia. Đã lâu như vậy rồi còn không chịu đến tìm anh, đúng là cứng đầu.
“Tiểu Nhiễm, cháu không được khỏe hả?”
Thấy cô cứ chừng chừ mãi không ăn, ông nội Lệ liền hỏi.
“Vâng ạ, dạo này cháu cảm thấy hơi mệt mỏi.”
Cô cười đáp.
“Có khi nào là có thai rồi không? Lúc mẹ mang thai Phong cũng luôn cảm thấy mệt mỏi trong người.”
Tô Nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tuong/2633325/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.