Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Lam thân tộc nhã thất.
"Ba"
Chiếc chén ngọc trên tay lão nhân dưới lực đạo khủng khiếp vỡ tan thành bốn mảnh, vụn ngọc sắc nhọn găm vào da thịt rỉ ra những giọt máu tươi đặc quánh, theo ngón tay nhỏ xuống thấm ướt cả nền nhà. Lão tiền bối dường như không mảy may để ý đến điều đó, mặc kệ máu chảy quay lưng đi vào trong, gương mặt già nua vì lửa giận đỏ rực như ráng chiều. Tiếng hậm hực đè nén qua hơi thở phát ra khàn đục, giống như trận gió đầu đông rít qua mành tre, lạnh lùng quét qua thân thể người đối diện, không khỏi khiến y đổ một trận mồ hôi.
-Thúc phụ, người....
Lam Hi Thần nhìn theo bóng lưng của vị trưởng bối, lời muốn nói nghẹn ứ ở cổ họng, không tài nào phát ra được. Y muốn hỏi thăm vết thương của Lam Khải Nhân, vừa muốn nói lời giải thích, nhưng rốt cuộc lại không biết phải giải thích cái gì. Trăm sự đã bày ra mồn một trước mắt, bất kì lời nói nào của y lúc này cũng không có giá trị.
-Trong mắt ngươi còn có Cô Tô Lam thị hay không? Đệ đệ ngươi say mê nam sắc, ngươi không những không nhắc nhở góp ý, lại hết lần này đến lần khác nói đỡ cho hắn. Từ trước đến nay ta vẫn cho rằng ngươi thương hắn, dung túng cho hắn, không ngờ được chính ngươi...ngươi cũng...
Tuy lão tiền bối đứng quay lưng về phía Lam Hi Thần, y có thể từ thanh âm đoán được lúc này người có bao nhiêu giận dữ. Lấy im lặng làm thượng sách, Lam Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trung-vang-lien-hoa/6158/chuong-1-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.