Liên Hoa Ổ
Giang Tông Chủ tĩnh thất.
Lặng lẽ vén tấm mạn mỏng tang trước đầu giường, mỹ nhân nhẹ nhàng bước xuống thảm lông mềm mại, thong thả thu nhặt từng mảnh y phục vương vãi trên mặt đất. Dường như không hề bận tâm thân mình trần trụi, mỹ nhân thản nhiên đi lại trong phòng bài bố lại đồ vật tán loạn, sau cùng mới tiến tới mở cánh tủ gỗ lấy ra hai bộ y phục mới. Khói trầm hương từ trong lư phảng phất mớn trớn trên da thịt nhẵn mịn, nương theo ánh nến nhạt nhoà vuốt ve bờ eo tráng kiện đầy mỹ lệ. Song mông hài hoà theo động tác cúi người của mỹ nhân khẽ mở ra như đoá liên hoa tinh khiết, một lượt phơi bày cảnh tượng kiều diễm không một chút che đậy, khiến cho ai đó ở nơi xa âm thầm hút từng ngụm không khí.
Mỹ nhân không biết rằng có ánh mắt nhìn lén mình, say sưa lựa đồ mặc lên người, ngồi xuống trước gương đồng chải chuốt mái tóc mềm, còn cẩn thận mang lên một chiếc trâm cài bằng bạc tinh xảo. Ngắm nghía mình trong gương một hồi, mỹ nhân nặng nhọc nhấc bờ eo mỏi nhừ đứng lên, đi đến bên án thư chất đầy công văn, nhẹ nhàng rút ra một tờ giấy nhỏ, nhanh chóng đem nó đến bên cửa sổ.
Bên ngoài trời đã sắp sáng, mặt trăng nơi đường chân trời chỉ còn lại là một đám sương trắng mờ ảo. Mỹ nhân khẽ cong môi huýt ra một tiếng sáo, một cái bóng trắng theo hiệu lệnh lao ra từ màn đêm đáp xuống bên khung cửa. Dịu dàng vuốt ve bộ lông mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trung-vang-lien-hoa/6157/chuong-1-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.