Cừu Lệ bỏ điện thoại xuống, cả đầu óc đều trống không.
Công nhân ở phía sau thúc giục anh, nhanh chóng đưa xi măng qua bên tòa nhà đang xây.
Cừu Lệ im lặng cầm tay đẩy xe, đẩy một xe xi măng đến công trường.
Sau đó, anh ở trên công trường vô cùng cố gắng, phảng phất như mỗi bắp thịt trên người đều sống lại, huyệt thái dương của nhảy lên thịch thịch.
Công nhân nghỉ ngơi ở bên cạnh cười thân thiện, nói ---
"Sinh viên đại học, biết cậu trẻ tuổi khỏe mạnh, tốt xấu gì cũng kiềm chế chút chứ."
"Đúng vậy, gắng sức như vậy, rất nhanh sẽ bị hư thoát*."
(*Hư thoát: hạ đường huyết do mất máu, mất nước.)
"Người trẻ đều không muốn mạng mình như thế sao? Vì chút tiền vậy, không đáng đâu."
...
Cừu Lệ mắt điếc tai ngơ với mấy lời của bọn họ, anh cần phát tiết một cách mạnh mẽ, mới có thể làm cho não mình không suy nghĩ lung tung.
Trong đầu một khi suy nghĩ lung tung, thân thể sẽ không nghe lời.
Cô gái nhỏ khả năng chỉ là thuận miệng trêu chọc, nhưng Cừu Lệ cả ngày này, trái tim đập nhanh như 800 nhịp, mỗi tế bào trên người như sống dậy.
Ngoại trừ càng thêm ra sức làm việc, Cừu Lệ không có bất kỳ con đường phát tiết nào.
Kết thúc làm việc ở công trường, đã là 6h tối, hôm nay anh nhận được tiền thưởng ngoài quy định, tổng cộng 800 tệ.
Thời đại này, lao động chân tay cũng không kiếm ít tiền hơn dân "cổ cồn" trong văn phòng, đặc biệt là những công nhân làm việc trong hoàn cảnh khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trong-mong/999643/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.