Đêm đó, Cung Mặc ngồi dưới nhà sàn thổi sáo hồ lô cả đêm.
Sáng sớm hôm sau, anh đi cùng hai ông bà họ Cung.
Suy cho cùng việc gia đình ba người Cung Đại mất tích phải được giải quyết.
Việc kinh doanh ở nước ngoài của nhà họ Cung và việc riêng của Cung Mặc cũng cần được xử lý.
Tôi ở lại Miêu trại, bắt đầu tìm hiểu về cổ thuật, học dùng cách kim tằm cổ để giúp mọi người chữa những bệnh nhẹ.
Thỉnh thoảng tôi sẽ lên núi hái thuốc, khi rảnh rỗi thì ngồi ngoài nhà sàn ngắm ruộng đồng.
Hàng tháng tôi đều đến bệnh viện ở thị trấn khám thai.
Tuy là cổ thai, tôi cũng từng bỏ nó một lần nhưng sức sống của nó rất mãnh liệt, cũng rất khỏe mạnh, không có gì khác thường.
Bụng càng ngày càng to, nội tâm tôi cũng càng ngày càng yên bình.
Những việc tưởng chừng không thể buông bỏ cũng từ từ buông xuống được.
Qua mấy tháng quan sát, bên phía cổ nhai không có bất kỳ động tĩnh gì.
Trong thời gian đó, tôi, bà ngoại và Long Thất gia từng tới để đó cúng bái Cố Thành, cũng như cúng bái Cung Đại.
Mãi đến ngày 3 tháng 3, các trại người Miêu tổ chức cuộc thi hát tình ca, nghe đâu đây là truyền thống.
Cuộc sống của tôi hiện giờ đã rất thoải mái rồi nhưng Long Thất gia sôi nổi, nghĩ tôi không nên mãi buồn chán ở trong trại, muốn cho tôi xem phong thái trẻ trung của ông ấy, còn kể năm xưa mình hát tình ca đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3483982/chuong-10-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.