Thời điểm nghe nói Thành Thành sắp kết hôn, tôi vô cùng kinh ngạc.
Tuổi tác của chúng tôi tương đương nhau, trên danh nghĩa tôi là cậu, nhưng thật ra lại giống anh trai hơn.
Mới nửa năm trước đến thăm ông bà, khi bị giục kết hôn, cậu ta lén nói chuyện với tôi.
Cậu ta có bệnh tim, không muốn ảnh hưởng đến con gái nhà người ta.
Quan trọng hơn là cậu ta nói mình cứ có cảm giác thiếu vắng gì đó.
1
Bố mẹ và chị gái nói lúc trẻ tôi gặp tai nạn, mất trí nhớ, bảo tôi đừng cố gắng nhớ lại nữa.
Nhưng tôi cứ có cảm giác mình đã quên đi một người vô cùng quan trọng.
Gia đình tôi như bị nguyền rủa vậy, Cố Thành bị bệnh tim, còn tôi...
Sức khỏe thân thế và tâm thần đều khỏe mạnh nhưng lại không thể làm việc ấy.
Gặp vô số bác sĩ, ai cũng nói có thể liên quan đến đoạn ký ức mà tôi mất.
Nhưng khi tôi hỏi bố mẹ và chị gái mình sao lại mất trí nhớ, mất trí nhớ ở đâu, bọn họ đều lắc đầu.
Vậy nên khi nghe nói Cố Thành sắp kết hôn, cảm xúc đầu tiên của tôi là kinh ngạc, sau đó là vui thay cậu ta, nhưng nhiều hơn là lo lắng, sợ cậu ta bị gia đình ép buộc nên phải kết hôn.
Ai ngờ Cố Thành lại hào hứng nói cho tôi biết: "Cậu, con đã tìm được người mình muốn tìm rồi."
Cậu ta còn gửi hình cho tôi xem.
Khoảnh khắc tôi xem ảnh, dường như tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3483983/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.