“Chủ tịch, sắc mặt ngài không được tốt, lại vừa xuất viện cần phải nghỉ ngơi.” 
“Không cần đâu.” 
Cứ mỗi lần nhắc hắn đi nghỉ ngơi chú ý sức khoẻ là mỗi lần hắn lại bỏ ngoài tai. 
Tuy hắn không quan tâm sức khoẻ của mình, nhưng những người bên cạnh cũng không thể ngó lơ được. 
Phong Gia Lụy đi vào nói cho hắn biết tình hình của Thi Ngôn. Cô chỉ là bị hoảng sợ quá thôi, không có gì nghiêm trọng. Ngược lại là hắn... 
Các tế bào ung thư đã lan toàn vùng cơ thể rồi, tình hình khó nắm bắt cô cùng. Bây giờ hắn mà có đổi ý muốn chữa trị có lẽ cũng không kịp. 
Nhìn bên ngoài Diệp Cẩn Ninh thì thấy hắn khoẻ mạnh như không vậy, nhưng thực chất bên trong không ai biết hắn đau đớn như thế nào. 
Hắn đứng quay mặt hướng về phía cửa sổ lớn, tâm tư suy nghĩ phức tạp. 
Hắn biết, sẽ không lâu nữa mình sẽ không thể đứng từ góc nhìn này mà quan sát được tất cả. Thế giới xung quanh, tương lai còn lại ở phía trước bây giờ đã là điều xa xỉ. 
Còn cả Thi Ngôn, cả con gái... 
“Lập Vĩ, sắp xếp thời gian cho tôi. Ba ngày sau là ngày Thi Tâm Bạc nhậm chức chủ tịch Diệp Thị, cũng là sinh nhật tuổi 27 của Thi Ngôn. Tôi muốn cho cô ta một bất ngờ lớn...” 
... 
Thi Ngôn tỉnh dậy ngồi nép vào trong góc tường, trong lòng là một mớ hỗn độn. 
Chung quy lại tất cả mọi chuyện, cô hận hắn chỉ vì hắn giết con, nhưng bây giờ con cô vẫn còn sống. Còn cái thai thứ hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-bac-ha/1503304/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.