Thế nhưng cực kỳ giống nàng thích nhất người kia bộ dáng.
Người kia ấn gáy nàng, vùi đầu vào trong hõm cổ, dường như đang hít một hơi thật sâu.
Sau đó, bên tai Đường Dư có một tiếng hừ thật trầm, lồng ngực cô đập liên hồi, làm tim cô ngứa ngáy.
“Tỷ Tỷ, rốt cuộc tỷ đã trở lại, ta…… Tỷ tỷ.”
Tim nàng đập như trống đánh, trong đầu là một mớ hỗn độn. Nàng rất muốn quay người lại hỏi hắn, ngươi là Trọng Hoa?
Nghe tiếng hắn gọi nàng một tiếng tỷ tỷ, nàng lập tức tỉnh bơ.
Trọng Hoa sẽ không bao giờ nói chuyện thế với cô. Hắn luôn bày ra vẻ mặt ác liệt, trương dương. Hắn tuyệt đối sẽ không cười cười, nói với nàng:
“Tiểu muội muội, có phải tỷ không thích ta?”
Khi đó nàng mới mười sáu tuổi.
Thời gian trôi qua, nàng đã không còn là thiếu nữ mười sáu tuổi, nhưng nàng có cảm giác, Trọng Hoa còn bị kẹt lại một năm.
Mà thực tế, nếu nàng không rơi vào hoàn cảnh này, vào trong một cái thế giới oái oăm như vậy, có lẽ nàng có thể gặp lại hắn.
Đường Dư mặt lạnh, lấy tay đẩy Đoạn Diệp ra, lùi về phía sau vài bước.
Cô có chút thất thần, liền ảo não, liền đổ lỗi lên hết đối phương.
“Sú nam nhân kia, ai cho kêu tỷ tỷ?”
“Đừng tưởng rằng ngươi kêu ta tỷ tỷ, ta sẽ tha lỗi cho ngươi!”
Tâm niệm mấy động, thanh diệu kiếm của cô lại mãi không rút ra được, cô lạnh giọng chất vấn hệ thống:
AN9, đây là có chuyện gì? Thanh diệu kiếm của ta đâu?
【 Đã bị ta cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoi-bao-quan-khi-con-tre/982130/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.