Thằng bé ấy tên Việt Tần, mười lăm tuổi, cuộc chiến ThuGiang là cuộc chiến đầu tiên cậu ta tham gia từ sau khi nhập ngũ, chẳng ngờ lầnđầu tiên ra trận đã rơi vào tay địch.
Nam Việt là một tiểu quốc chư hầu xa xôi nằm ở phía Tây NamĐại Viêm, tôn thờ luật Vu Cổ[1], nhưng đất đai cằn cỗi, rừng rậm dày đặc, cácloài côn trùng độc hoành hành, khi thịnh vượng nhất, bách tính cũng chỉ đủ ăn đủmặc, muốn nói đến cường thịnh quả thật là điều quá xa vời. Một vùng đất như vậycho dù Đại Viêm có sát nhập vào bản đồ, cũng chẳng có lợi lộc gì, vì vậy nêncũng được an cư lạc nghiệp nhiều năm. Nhưng điều không ngờ đến là thế hệ này củabọn họ xuất hiện một thánh tử tuyệt sắc khuynh thành, không những có thể xua đuổiđược các loài côn trùng độc hại và thú dữ, còn có thể hô phong hoán vũ. ĐạiViêm muốn triệu người này vào cung nhưng không được, thiên tử nổi cơn thịnh lộ,ra lệnh giết chóc, máu chảy thành sông, kể từ khi ấy, Nam Việt chẳng còn được mộtngày bình yên.
[1] Vu cổ: Là những vu sư dùng tà thuật để hại người thời cổxưa
“Hắn ta là Tam Hoàng Tử của Viêm đế.” Mi Lâm chỉ vào Mộ DungCảnh Hoà mà Việt Tần đang cõng trên lưng, nói, nhìn thấy đằng sau hai người bọnhọ để lại một vệt kéo dài lê, nàng không kìm chế nổi cơn tức giận.
“Hả, thật sao?” Việt Tần không hề tỏ ra bất ngờ hoặc căm hậnmuốn báo thù, cậu ta vẫn thở phì phò cõng người trên lưng, cắn chặt răng từngbước một tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoa-xuan/2031598/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.