Không khí trở nên trầm mặc lạ thường. Mọi người không ai lên tiếng, Thiên điện yên lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng hít thở nhè nhẹ.
Khí tức trên người Trà Âm phát ra nhàn nhạt, làm tung bay góc áo thô sơ nơi gót chân nàng. Ta không nói gì, lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, thong thả phất tay ra một chén trà, vừa uống vừa xem tiếp cuộc vui.
Thiên đế có thể ngồi vững trên chủ vị bao nhiêu năm, tất cũng không phải kẻ ngốc. Liếc mắt thấy càn khôn xoay chuyển, hắn nhanh chóng nhìn ra ẩn tình bên trong. Trừng mắt nhìn nhị công chúa Tây Hải một cái, Thiên đế liền vô cùng uyển chuyển điều chỉnh tinh thần, hòa giải nói: " Thượng thần nói đùa. Chuyện hôm nay vốn dĩ có nhiều ẩn tình, nay được Thượng thần ra mặt đính chính, xem như đã tra được nguồn cơn. Nhị công chúa Tây Hải nổi tiếng bướng bỉnh ngang ngược, hiện tại gây nên họa lớn, đắc tội Thượng thần Thần giới, luận tội không thể tha. Bản quân nhất định trừng phạt thích đáng."
Trà Âm nhướn mi không nói. Sắc mặt Nhị công chúa trắng bệch như tờ giấy, muốn khóc lại khóc không ra nước mắt, ngây ngẩng không thể nói. Thiên hậu run người muốn tiến lên cầu xin, nhưng nhìn đến ánh mắt cảnh cáo của Thiên đế thì không dám bước tiếp, đành cắn răng xoắn tay áo.
Ta khó hiểu nhìn Thiên hậu. Nàng yêu thương cháu gái đến nỗi bất chấp cả mặt mũi Thiên đế lẫn Thiên giới. Việc này rốt cục có ẩn tình gì?
Vị Túc ngồi xuống bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-du-thien-ha/3047652/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.