Ta thật không biết phải nói gì đây.
Cứ nghĩ nàng ta dám ở nơi long hổ xoay vần này ra oai thì hẳn cũng phải có một chút bản lĩnh. Thật không ngờ chỉ là loại người nhìn vào bề ngoài mà phán định sự việc.
Xem ra là do lão thân quá đề cao người khác. Cuối cùng cũng chỉ là một cô công chúa được nuông chiều sinh ra kiêu ngạo.
Có lẽ trong mắt nàng, chỉ có ăn mặc đẹp mới là Thượng Tiên. Còn lại đều là cung tì.
Ta phì cười. Thật không ngờ sau một vạn năm, trong mắt người khác lão thân đã biến thành "cung tì hạ đẳng". Tính ra cũng thật đặc biệt.
Trà Âm nghe nàng ta nói xong, đôi chân mày hơi nhíu, khe khẽ:" Ngươi vừa nói gì, lặp lại lần nữa" Giọng nàng từ tính, không lớn nhưng lại uy nghiêm áp bức mười phần.
Nhị công chúa khẽ rùng mình, nhưng lòng tự tôn đã bị Trà Âm chạm phải, tức giận khó kìm, quát lớn:" Lớn mật! Dám nói chuyện như thế với bản công chúa! Hừ, hôm nay ta sẽ cho cả bọn các ngươi khóc oán hối hận suốt đời!" Nàng ta quay sang hai tiên nữ theo cùng, nói:" Bắt cả hai ả lại cho ta!"
Nghe nàng ta nói như vậy, ta không phục," Nãy giờ chỉ một mình Trà Âm nói, ta chưa từng mở miệng. Ngươi tức giận hay ghen tị nàng thì cứ bắt nàng. Sao lại bắt cả lão thân?"
T a nói xong còn thâm ý nhìn Trà Âm một cái. Nàng trừng mắt hừ một tiếng.
" Hãy trách ngươi đã đi cùng ả!" Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-du-thien-ha/3047648/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.