Sau khi tạm biệt Dịch Thanh Vân, Kỉ Kiến Thận dẫn Tuyền Cơ đi ra ngoài núi, người Trầm thị sớm đã thuê xe ngựa đứng chờ ở ven đường.
Xe ngựa này đương nhiên không có khả năng xa hoa như hồi trước dùng ở Kỉ quốc, bề ngoài thật sự bình thường, chẳng qua bên trong xe vẫn được sửa sang lại thập phần sạch sẽ dễ chịu.
Người đánh xe chính là một lão hán nghễnh ngãng lớn giọng, không phải người Trầm thị, mà là đặc biệt thuê một gã xa phu bình thường ở thôn trấn gần đây.
Hai người vừa mới lên xe đóng cửa lại, Tuyền Cơ đã bị ôm trọn vào lồng ngực của Kỉ Kiến Thận, áp đảo hôn nàng nồng nhiệt đến không thể thở nổi.
Chờ đến khi nàng hơi khôi phục lại thần trí, mới phát hiện áo khoác và trung y đều đã bị mở ra hơn phân nửa, một đôi móng vuốt của mỗ sắc lang công khai len lỏi vào bên trong quần áo lỏng lẻo tùy ý xoa nắn.
Tuyền Cơ ngượng ngùng, nhưng vì nhiều ngày không gặp mặt, có lẽ hai người cũng đã chịu đựng đủ nỗi khổ tương tư, cho nên không nỡ nhẫn tâm cự tuyệt. Lại nói đôi bàn tay thân thuộc kia vuốt ve ở trên người cũng cực kỳ thoải mái, vì thế dứt khoát nhu thuận nhắm mắt lại tựa vào lồng ngực Đại ma vương, ngầm đồng ý cho hắn làm càn.
Bây giờ là hai người đang chạy trốn, lại là ở trên xe, nhiều lắm hắn cũng chỉ muốn thỏa mãn một chút dục vọng bằng tay bằng môi, hẳn là sẽ biết chừng mực, Tuyền Cơ đoán vậy nên càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569210/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.