Bên đây cảnh xuân kiều diễm, bên kia khói súng nổi lên bốn phía.
Ở trước mặt mọi người, Tuyền Cơ đột ngột biến mất trên tế đàn, người có phản ứng đầu tiên chính là Nhạc Nghịch.
Hắn căn bản đã bất chấp máu tanh làm vấy bẩn thánh khí, hầu như là phản xạ theo quán tính, dưới chân vận khí một cái liền phi thân lên tế đàn, vọt vài bước đến vị trí Tuyền Cơ đã biến mất, định một chưởng đánh xuống lòng đất, đột nhiên trong đầu choáng váng một trận, hai chân mềm nhũn muốn quỳ xuống.
Nhạc Nghịch giật mình, nhờ sự kiêu ngạo của vua một bước chống đỡ, nhanh chóng dùng hết lực đem trọng tâm dồn về phía sau, ngã ngồi một cái thật mạnh trên tế đàn.
Mấy vị cận thần của Nhạc Nghịch như là Phù Dương kinh ngạc thất sắc, xông lên đài muốn bảo hộ Hoàng đế, nhưng một đám lên tới đều giống như say rượu, ngã đông ngã tây đồng loạt quỳ xuống, té ngã, toàn bộ không một ai có thể đứng vững ở trên đài.
Hiện trường một mảnh hoảng loạn, quan binh và trọng thần đứng dưới đài cùng lên dự lễ nhất thời ngẩn ngơ tại chỗ, không biết nên làm thế nào cho phải.
Phù Dương lo lắng có người thừa dịp rối loạn trên tế đàn sẽ gây bất lợi cho Nhạc Nghịch, quát lớn: “Toàn bộ không ai được nhúc nhích! Quân đội bao vây chặt chẽ tế đàn, một con ruồi cũng không được lọt vào!”
Đám quan viên hai mặt nhìn nhau, ngoan ngoãn đứng tại chỗ, sợ chỉ một động tác hơi lớn lập tức sẽ bị cho là có ý đồ bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569211/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.