Đang đọc dở cuốn sách kinh doanh của Phúc, tôi nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa. Âm giọng chị Hợp vang lên:
– Cô Chi, cô xuống nhà ăn tối được chứ? Mọi người chờ cô ở phòng ăn rồi!
Hoàn cảnh thật khó xử, tôi vốn dĩ là kẻ thù của mẹ con Phúc, đứng ở vị trí Ngân, tôi cũng là kẻ mà cô ta ngứa mắt, vậy mà tôi lại đang chải tóc để xuống gặp bọn họ. Gặp với tư cách gì đây? Nhưng người sắp xếp tất cả những chuyện này lại là Phúc, và tôi lại đang nằm trong tay anh, không thể chống đối, cũng không muốn chống đối.
– Lại đây!
Tôi vừa bước đến cửa phòng ăn, âm giọng trầm trầm ra lệnh của Phúc đã vang lên. Một tuần không gặp, vừa lướt qua khuôn mặt tượng tạc của anh, trái tim tôi cứ ngu ngốc reo vang không sao kiểm soát. Khẽ cúi đầu tôi bước vào phòng, đến bên chiếc ghế trống cạnh anh.
Ngồi cách tôi hai ghế trống, Bà Trinh lạnh nhạt nhìn tôi, chẳng nói chẳng rằng. Sâu trong lòng bà ta vẫn rất ghét tôi, chẳng qua nể Phúc nên bà ta chấp nhận coi như không thẳng thắn đuổi cổ tôi. Còn Ngân, ngồi cạnh Phúc mà khuôn mặt cô ta như quỷ satan đỏ ké nhìn tôi, đôi mắt sắc sảo lườm như muốn rách ra.
Phúc nhìn bà Trinh, nhẹ giọng:
– Mẹ, từ hôm nay Chi sẽ là vệ sĩ của con. Lúc trước cô ấy làm việc theo lệnh cấp trên, hai người cha làm sai thì phải chịu tội, mẹ hãy thông cảm cho Chi. Mạng của con là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3422975/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.