Phía Bắc Đại Trưng giáp với Đột Quyết, phía Tây Bắc giáp với Hồi Cốt và phía Đông Bắc giáp với Khiết Đan. Người ta vẫn thường nói, ở đâu có thảo nguyên và nguồn nước ngọt, ở đó có bộ lạc du mục sống.
Họ sống dựa vào điều kiện tự nhiên sẵn có, công việc chăn nuôi dê cừu và cũng là đánh chiếm các thành trì phía Nam để cướp bóc lương thực, vải vóc và binh khí.
Cứ hễ có mười bộ lạc thì gần năm bộ là quy phục vương triều Trung Nguyên, phần còn lại, hoặc là trực tiếp đối đầu với triều đình, hoặc là đứng ở bên trung lập không đi theo bất kỳ ai.
Số lượng các bộ lạc mang thù hận với vương triều Trung Nguyên là không hề nhỏ, thậm chí là rất đồ sộ. Thù hận ấy đã ăn sâu vào tâm thức của họ mà có lẽ đã từ tận thế hệ tổ tiên. Nó có thể xuất phát từ sự bất mãn với bộ máy chuyên chế, có thể là từ các quyết sách mà "những kẻ phía Nam" áp dụng với người Hồ bọn họ.
Thiên Cực lâu từ đời Quân Trầm Ngư dẫn dắt đã tận dụng những bộ lạc đối địch với triều đình này, cùng họ hợp tác lập nên một con đường giao thương ngầm dưới vỏ bọc những đoàn buôn nhỏ lẻ.
Lương thực và nguyên liệu chế tác binh khí của lâu thì hết phân nửa đều nhập từ người Hồ. Giờ đây thương đạo đã không còn vững chắc, mọi việc buôn bán đều đã không còn nhận được sự tin tưởng của những thương nhân kia. Nếu không mau chóng tìm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-chieu/3315958/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.