Bề mặt rượu trong veo sóng sánh va đập vào thành chén, giống như một hồ nước thu nhỏ toả hương thơm lừng.
Loại rượu của người Hề này rất quý hiếm, Nhiếp Tư Mặc khi còn ở kinh thành đã từng nghe danh "liệt tửu*" này rồi, chỉ là không ngờ có ngày được tiền bối ban rượu quý như vậy.
*Ý chỉ rượu mạnh.
Ôn Kỳ Thiên nhấm nháp mấy ngụm rồi nhàn nhạt nói: "Từ sau khi Đường thị lập quốc đã bắt tay vào quản lý các thương đạo rất nghiêm ngặt. Bọn ta bị chặn đứng hoàn toàn đường sống ở phương Nam nên nếu muốn tồn tại chỉ có thể mở ra các mối làm ăn với phương Bắc."
Nàng khoanh tay tì lên đùi, mi nhược viễn sơn khẽ chau lại. Vừa lắng nghe từng câu từng chữ của y, vừa thầm suy xét vài điều.
Nếu như lời y nói, vậy thương đạo này của Thiên Cực lâu đang phạm pháp rồi. Không chỉ thế, họ biết bản thân phạm pháp nhưng vẫn không buông, vậy là không sợ triều đình hay vẫn luôn có đề phòng?
Họ Tô bấy giờ mới chậm rãi lên tiếng: "Ta biết ngươi muốn hỏi gì. Bọn ta vốn biết bí mật thành lập thương đạo như vậy là đang chống đối triều đình, nhưng nếu không làm như vậy thì chính chúng ta sẽ bị thao túng dần dần."
Đúng như lời hắn nói, thương đạo này chủ yếu để trao đổi lương thực, vải lụa và kim loại, đây đều là những thứ mà Thiên Cực lâu cần. Đổi lại bọn họ sẽ trả cho bên bán một khối lượng vàng nhất định.
Lấy vàng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-chieu/3315941/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.