Theo sự phân phó của thanh bào lão giả, sư huynh họ Vạn liền dẫn đám người Tiêu Vũ đi theo sơn đạo lên một ngọnsơn phong gần đó, vị sư huynh này vóc người cao lớn, ngũ quan đoanchính, mắt to mày rậm nhìn có vài phần anh khí, y vừa đi vừa cười nóigiới thiệu những địa phương xung quanh cho bọn Tiêu Vũ, xem ra khá làthân thiện. Thấy đối phương dễ gần như vậy, Tiêu Vũ lúc này đang đi sáttheo sau cũng mạnh dạn hỏi y một câu.
-“Vị sư huynh này, tiểu đệ Tiêu Vũ có một vài thắc mắc, sư huynh không phiền có thể giải thích cho tiểu đệ một hai?”
-“Nguyên lai là Tiêu sư đệ, ngu huynh họ Vạn tên Chí, các ngươi cứ gọimột tiếng Vạn sư huynh là được, không biết Tiêu sư đệ có điều gì thắcmắc?” - Vạn sư huynh quay lại nhìn xem là ai nói với mình, khi thấyngười hỏi là Tiêu Vũ, y cười ha hả rồi đáp lại.
-“Thực ra cũng không có gì quan trọng, đệ muốn hỏi là lát nữa bọn đệ chỉ cần báo danh là hoàn toàn có thể gia nhập Minh Linh Cốc sao? Thủ tục mà vị tiền bối kia nói gồm những gì vậy?”
Tiêu Vũ thấy y hào sảng như vậy cũng không khách khí nữa, hắn hỏi luônmớ thắc mắc mới nảy sinh trong đầu này, bởi hắn cảm thấy chỉ đơn giảnnhư vậy là có thể làm đệ tử Minh Linh Cốc thì có chút dễ dàng quá rồi,nếu có thể hỏi thăm từ miệng đối phương những thủ tục kia thì hắn ít rasẽ có chút thời gian suy tính, không thể để nước đến chân mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-can-khon/2152642/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.