Tiêu Vũ tiến đến đứng trước mặt trọc đầulão giả, bảo hắn không có chút nào khẩn trương là nói dối, dù sao cũngkhông biết đến tột cùng cái Vấn Tâm thuật kia là như thế nào, nhưng chắc chắn đến thời điểm này đã không còn đường lui cho hắn. Giống như nhữngngười khác, sau thời gian uống hết chén trà Tiêu Vũ liền đi ra, trên mặt hắn không có biểu lộ gì nhưng ẩn ẩn trong mắt có một tia hưng phấn,Tiêu Vũ không nhanh không chậm đi đến cuối hàng ngũ khoanh tay đứng, đến tận đây hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cái gọi là Vấn Tâm thuật thực ra chỉ là một bí thuật nho nhỏ lợi dụngthần thức xâm nhập vào cơ thể người bị kiểm tra, sau đó dựa vào nhịptim, nhịp thở, biểu hiện của người đó để phán đoán có nói dối hay không, cũng không phải hoàn toàn nắm chắc rằng người đó có hay không trungthực. Tiêu Vũ khi đó chỉ thấy có một luồng năng lượng thần bí khó tảtiến nhập vào trong cơ thể của mình, luồng năng lượng đó cứ chậm rãi đảo quanh toàn bộ cơ thể hắn, cũng không có gây trở ngại gì. Tiêu Vũ mới ởcảnh giới Luyện Khí kỳ, chưa đến cảnh giới Ngưng Tinh nên không biếtluồng năng lượng đó gọi là thần thức. Tiếp đó trọc đầu lão giả hỏi hắnnhững câu hỏi cơ bản, Tiêu Vũ thành thành thật thật trả lời, may mắnkhông có gì xảy ra ngoài ý muốn, hắn cuối cùng cũng thông qua trắc thí.
Việc cứ tiếp diễn như vậy, đến khi toàn bộ hai mươi bốn người trải quatrắc thí Vấn Tâm thuật xong thì mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-can-khon/2152640/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.