"Vợ ơi vợ đáng yêu quá."
Biên tập: Chuối
Giấc ngủ sâu chẳng mộng mị, cả thế giới co lại thành một cái kén màu đen ngọt ngào. Thường Chỉ ngủ lâu ơi là lâu, lúc tỉnh dậy trời đã sáng choang, trước mắt là ngọn đèn với chụp đèn làm bằng mây tre treo trên trần nhà xa lạ, ánh mặt trời len qua khe hở rọi vào phòng, trông như bông bồ công anh màu vàng nhạt bung mở.
Đây không phải phòng ngủ của Húc Trạch nhỉ... Ý thức mơ hồ dần dần tỉnh táo, cảm giác nóng ẩm trên da hết sức rõ ràng, Thường Chỉ mệt mỏi ngóc đầu dậy, phát hiện bên cạnh trống không.
Cử động cánh tay mỏi nhừ, đang định vén chăn lên thì Húc Trạch đã đi trước một bước - chui từ trong chăn ra.
"Dậy rồi à?" Đôi mắt đong đầy tình ý đập vào tầm nhìn, Húc Trạch mỉm cười, giữa đống chăn màn mập mờ thiếu sáng, gương mặt đẹp trai của hắn ẩn trong bóng râm lộ ra nét lười nhác, làn da ngăm đen vừa phải tăng thêm hương vị đàn ông, kết hợp với giọng nói khàn khàn lúc mới tỉnh, tất cả khiến Thường Chỉ không khỏi quay mặt đi, xoa dịu trái tim đột nhiên tăng tốc.
"Thẹn thùng cái gì?" Húc Trạch cất giọng cười trầm lắng, đôi môi ướt át đặt nụ hôn lên gương mặt đỏ bừng, rồi dần dần mò xuống dưới.
Cảm giác nóng ướt kéo dài từ cổ đến lồng ngực, tới tận xương sườn và hắn lè lưỡi liếm bụng dưới, bấy giờ Thường chỉ mới nhận ra trước khi mình tỉnh Húc Trạch đang làm gì. Cái nơi ban nãy bị liếm lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi/1245057/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.