Biên tập: Chuối
Khi được Húc Trạch bế lên, Thường Chỉ đã khóc ướt hết cả gối. Vết ẩm loang rộng là minh chứng rõ nét nhất cho sự thảm hại của cậu. Toàn thân lộn xộn những dấu tay chằng chịt, bụng dưới đầy ứ tinh dịch hơi căng lên, cậu nằm nhoài trên vai Húc Trạch, chất lỏng đặc sệt giữa hai chân rỏ tí tách suốt dọc đường đi từ giường vào nhà tắm.
Tiếng nước vang lên, Húc Trạch đỡ cặp mông bị va đến đỏ ửng, cùng nhau đứng dưới vòi hoa sen.
Hơi nước lượn lờ hòa quyện với ánh đèn dệt nên tấm lụa trắng mờ ảo. Nước quá nóng như roi mây quất lên da thịt làm Thường Chỉ khàn giọng kêu lên sợ hãi, đôi chân quấn quanh eo Húc Trạch run rẩy, giọt nước đọng trên ngón chân lung lay theo và rồi vỡ vụn trong không trung.
"Nóng quá à?" Húc Trạch lập tức quay người, đưa lưng chặn dòng nước chảy, nước xối xuống đầu vai rắn rỏi, bắn lên gương mặt đỏ hồng của Thường Chỉ trông như giọt mồ hôi to chừng hạt đậu, phô bày trần trụi biểu cảm trên giường của cậu.
Đôi môi đầy đặn hơi sưng đỏ, ham muốn như con ngựa hoang đứt cương, những nụ hôn nồng nàn và cuộc làm tình nóng cháy cướp hết thời gian không để Húc Trạch ngắm nghía cẩn thận gương mặt cậu. Bấy giờ hắn nhìn Thường Chỉ cau mày tựa vào lòng mình, thứ ham muốn cuồng nhiệt hơn cả bỗng cuồn cuộn dâng trào. Hắn chẳng biết làm sao cho phải, đành cúi đầu cọ cọ Thường Chỉ một cách nôn nóng.
Cây hàng - rất gây chú ý - đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi/1245056/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.