Một cơn gió bất chợt thổi đến, làm bay tung mái tóc của cả hai đứa. Khung cảnh thật sự dịu dàng quá đỗi, hệt như ánh mắt ấm áp của Đức đang nhìn tôi lúc này.
Có lẽ chính bởi mọi cử chỉ của Minh Đức đều với tôi đều nhẹ nhàng nên tôi vô tình quên mất rằng, nó cũng là một đứa con trai.
...
Chào đón ngày thành lập Quân Đội Nhân Dân, đoàn thanh niên phát động thi đua bóng đá trên toàn trường. Thật ra thì tôi cũng chẳng quan tâm lắm, nếu Minh Đức không là một trong những thành viên chủ chốt của đội bóng. Thế là lần đầu tiên trong đời Trần Hà Vi thành công lôi tôi vào mấy cái hoạt động vổ vũ mà không mất chút công sức nào cả.
Giống như bây giờ, tôi đang ngồi bệt xuống đất thừ người nhìn Đức đá quả bóng chạy đi chạy lại thì Hà từ đâu đi tới, đáp chai chanh muối vào mặt tôi.
"Để cho bọn con trai uống nữa."
Tôi cầm chai nước nhưng không mở nắp, mắt bắt đầu díu hết lại. Hà hướng mắt vào Hoàng Huy, giọng đều đều:
"Cô Mai mua tận ba thùng cơ, bao nhiêu lâu rồi tao mới thấy mày đặt chân đến mấy cái chốn này đấy."
Tôi chột dạ liếc sang chỗ khác: "Do tao muốn ngắm cảnh thôi."
Hà cười khằng khặc, ánh mắt như muốn nói: Tao đọc mày như một cuốn sách.
"Vào cái thời tiết lúc thì mưa lúc thì 38 độ này, vừa nóng vừa đầy muỗi. Đi vài bước thôi cũng bị mấy cái xe rửa đường bắn nước lên, đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3595894/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.