Căn phòng bệnh lúc này chỉ còn lại cô và anh ngồi bên nhau. Cô thì nằm trên giường và anh ngồi bên cạnh giường nhìn nhau rồi cười nhưng không nói gì cả. Trải qua vụ tai nạn lần này cô mới thấy anh yêu thương cô đến nhường nào . Anh nói với cô rằng " Em là mạng sống của anh. Anh không thể không có em". Khi nghe anh nói câu đó cô thực sự cảm động, cô đã thấy trân trọng bản thân mình hơn kể từ khi cô và anh xác định quan hệ. Lúc đầu cô không dám bày tỏ tình cảm với anh vì sợ rằng anh sẽ từ chối tình cảm của mình. Nhưng mà cô đã nhầm lẫn thật rồi, cô còn chưa nói thì anh đã vội nói rằng thay lời của cô rồi. Đời đời kiếp này anh thực sự yêu cô, cô có được tình yêu của anh , được yêu anh là niềm hạnh phúc nhất trong cuộc đời này của cô. Có anh ở bên cạnh ngay những lúc như vậy đối với cô là quá viên mãn. Phá vỡ bầu không khí yên lặng cô lên tiếng hỏi anh " Lần này anh về, bao giờ anh mới lại đi nữa vậy "
" Khi nào em khỏe hơn thì hãng tính"
" Anh không đi nữa sao??"
" Anh cũng chưa biết được "
" Em không muốn anh đi chút nào. Ngày nào em cũng nhớ anh, nhớ anh rất nhiều anh có biết không??. Em chỉ ước lúc nào cũng được nhìn thấy anh như vậy thôi. Anh cũng đã đi được hơn hai năm rồi đó"
" Anh cũng nhớ em lắm chứ. Em không biết ở bên đó anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-thoi-thieu-nu/3258982/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.