Chung Ý ngồi xổm đối diện Quy Lai, không khỏi nghĩ rằng nếu Cố Thanh Hoài ở đây thì tốt quá, cô có thể chứng minh cho anh thấy---
Em cũng có thể không sợ chó, không tin thì anh xem đây.
Quy Lai phát hiện ra chủ nhân của mình trước, nó ra sức lao về phía anh.
Chung Ý không kịp chuẩn bị, quay người lại đụng phải đôi mắt trong veo đang cười của Cố Thanh Hoài.
Chàng cảnh sát trẻ mặc quần thể thao và áo ngắn tay, hai tay đút túi, vai dựa vào tường, quần áo rộng thùng thình, tư thế thoải mái.
Anh cúi đầu, mái tóc đen xõa xuống che đi vầng trán, dưới ánh đèn trông rất óng ả, bồng bềnh và mềm mại.
Không biết anh đã theo dõi cô bao lâu, cũng không biết anh đã nghe được bao nhiêu những lời cô nói.
Khi ánh mắt họ chạm nhau, anh cười khẽ và nhướng mày, chẳng hề kiêng nể.
Cố Thanh Hoài vẫn luôn như vậy.
Chung Ý ngơ ngác khi hơi nóng lan từ má đến tai rồi đến cổ.
Nhưng người đàn ông này lại đang mỉm cười, khóe mắt và khóe miệng cong lên.
Nửa đêm, trai đơn gái chiếc, cảnh sát trẻ đẹp trai là kiểu người đẹp thu hút người khác phạm tội.
Cô từng nhìn thấy nhiều dáng vẻ khác nhau của anh---
Khi còn là một thiếu niên, anh trông lịch sự trong bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng.
Khi trưởng thành, anh mặc quân phục, sống nghiêm nghị và bất khả xâm phạm.
Bộ đồng phục cảnh sát phẳng phiu, quân hàm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-em-thuoc-ve-anh/3741497/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.