Đôi mắt xinh đẹp khẽ nhắm chặt, hai dòng lệ long lanh chảy xuống, lăn dài trên gương mặt xinh đẹp mĩ miều của cô. Thư Kỳ biết bản thân không đủ sức để thoát khỏi đám người này, vậy nhưng cô lại cũng không muốn buông xuôi số phận của mình.
Cô mím chặt môi, chậm rãi mở mắt ra. Dùng hết tất cả sức lực của mình để vùng lên lần nữa. Dù có thất bại thì cô cũng không sợ, ít nhất thì cô cũng đã cố gắng hết sức mình.
Trước khi bàn tay to lớn của người đàn ông trước mặt kịp chạm vào người cô, Thư Kỳ đã nhanh chân đá một cái thật mạnh vào nơi hạ thân của lão ta. Khi lão đang ôm lấy nơi đó mà đau đớn, cô liền vội vã chạy vội ra cửa. Lão ta tức giận nghiến răng hét lên.
"Bắt nó lại cho tao."
Ba người còn lại lúc này mới như vừa tỉnh giấc mộng, vội vàng đuổi tới phía sau lưng cô. Thư Kỳ một giây cũng không dám quay đầu, cô chỉ dùng hết sức bình sinh để chạy với hy vọng sẽ mau chóng rời khỏi đây. Nhưng vừa mới ra khỏi cửa, cô lại va phải một người nào đó khiến cơ thể nhỏ nhắn theo quán tính mà ngã lùi về sau.
Người kia thân thủ nhạy bén đến khó tin, trong khi cô còn chưa kịp phản ứng thì eo nhỏ đã bị người đối diện ôm lấy. Cả cơ thể nhỏ nhắn của cô cứ thế mà nằm gọn trong vòng tay của ai kia.
Mùi hương nước hoa nam tính xộc thẳng vào mũi khiến trái tim đang hoảng loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap/3035562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.