Mục Thần theo lời nhắm mắt lại, biểu tình ôn hòa điềm tĩnh, hơi ngửa mặt lên, đối diện với Cố Vân Quyết đang nằm úp sấp ở trên người hắn, đôi môi mỏng nhạt sắc hơi mím, còn mang theo một chút ý cười. 
Cố Vân Quyết rốt cuộc áp chế không nổi rung động tâm lý, cúi đầu hôn xuống, mười năm này sớm chiều ở chung, y không lúc nào không khắc chế bản thân, đã sớm sa vào lưới tình, tình ái hệt như một loại độc dược gậy nghiện, muốn hôn hắn, muốn kéo hắn lúc hắn đang thanh tỉnh vào lòng mình, triệt để giữ lấy hắn, nuốt luôn vào bụng, hòa làm một thể, quấn quýt vào nhau... Nhưng y biết rằng, bây giờ còn chưa phải lúc. 
Cố Vân Quyết chỉ là vừa chạm vào lập tức rời ra, nhìn lông mi nhỏ dài của Mục Thần run rẩy vì khiếp sợ, y phút chốc che giấu lại dục vọng tham lam của bản thân, thay đổi thành một bộ dáng dễ khiến Mục Thần nhẹ dạ nhất. 
Mục Thần mang theo tức giận mở mắt ra, trước mắt là một mặt ngượng ngùng của tiểu đồ đệ, y đang thất kinh nhìn hắn, lại như một con thỏ nhỏ bị kinh sợ, dường như chỉ cần hắn nói một câu nói nặng lời, đứa nhỏ này cũng có thể bị dọa tới khóc lên. 
"Ngươi..." Mục Thần bị tức nói không ra lời, chỉ có thể tức giận tràn đầy trừng Cố Vân Quyết, nói rất nhiều lần, không cho hôn! Cái tên nghiệt đồ này dám hôn môi của hắn, thực sự là muốn chết! 
"Ta yêu thích sư tôn!" Nghiệt đồ lại thâm tình biểu lộ một lần nữa. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-phai-phong-ngua-do-de-hac-hoa/1286180/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.