Mục Thần cầm lấy đan dược từ tay Phó Hạo Long, nghiền nát, ngửi một cái, sắc mặt trong nháy mắt trở nên càng thêm khó coi. Lúc này Nhạc Minh Trạch cũng đi đến trên đài, vừa nhìn biểu tình của Mục Thần liền mạnh mẽ trừng Phó Hạo Long một cái: "Nói! Thuốc này là ai cho ngươi?" 
"Đan dược khôi phục linh lực, không có quy định nói không thể uống..." Phó Hạo Long mới vừa phản bác, Mục Thần liền tóm lấy cổ tay của gã, nhiệt độ của Mục Thần vừa vặn trái ngược với bề ngoài thanh lãnh của hắn, bởi vì linh lực là thuộc tính "hỏa", vào thời điểm vận dụng, nhiệt độ của hắn cao hơn so với người thường, xúc cảm nóng như sắp bỏng da, khoảng cách gần như vậy nhìn thấy gò má của Mục Thần, Phó Hạo Long vốn còn một chút không cam lòng cũng cảm giác cuống họng giống như bị nhét đồ vật vào, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không còn lời để nói. 
Cố Vân Quyết đứng ở bên cạnh chợt hé mắt, che giấu âm trầm sát ý nơi đáy mắt, y cảm thấy cái tay bị Mục Thần nắm kia dị thường chướng mắt. Cũng may Mục Thần chỉ vừa chạm vào đã lập tức buông ra, không có kích thích y nhiều hơn nữa, giọng nói thanh lãnh lộ ra mấy phần tức giận, "Trong cơ thể đã có độc tố, gã đã ăn qua." 
"Nghiệp chướng!" Nhạc Minh Trạch giận đến đau lòng, Phó Hạo Long tu luyện tại chủ phong, tài nguyên không hề thiếu, sao lại cần đến đan dược của người khác, gã đã tiếp xúc với người bên ngoài từ lúc nào? 
Phó Hạo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-phai-phong-ngua-do-de-hac-hoa/1286179/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.