Xe Phi Mã tiếp tục chạy, Kỵ Sĩ cho rằng đối phương không nghe thấy, điều khiển Sư Thứu tiến lên ngăn cản: "Xin lỗi, mời dừng lại một chút, chúng tôi cần phải kiểm tra......"
Azman nhanh chóng quyết định: "Đi mau."
Xe bay đột nhiên tăng tốc. Sư thứu bị đâm thương cánh, gần như từ trên không trung ngã xuống, kỵ sĩ kinh quát: "Đứng lại!"
Bây giờ ai cũng nhìn ra, chiếc xe này có vấn đề. Elvis lập tức ra tay, một đạo ánh sáng bắn về phía xe ngựa.
Dây đằng vươn ra, trong giây lát đã thành tấm khiên bảo vệ đuôi xe.
Thân xe chấn động, cơ thể Nguy Dã nghiên ngã, Ám Tinh Linh Vương vương tay đỡ hắn.
Một bàn tay của Azman đặt hờ trên gáy hắn, rũ mắt nhìn hắn cười nói: "Hiện tại anh ta muốn đối đầu với cậu."
Ánh mắt y phảng phất như đang nói: Lần này cậu chết tâm rồi chứ?
Nguy Dã nhấp môi: "Anh ta không biết tôi ở trong xe."
Azman hừ cười một tiếng, đang muốn nói nữa, người đàn ông ở đối diện duỗi tay vớ lấy Nguy Dã, khó chịu nói: "Ôm đủ rồi chứ?"
Azman giương mắt nhìn y, bán thú nhân thiếu kiên nhẫn khó nén được sự thù địch, y chậm rãi buông lỏng tay, người trong lòng ngực đã bị đoạt đi.
Quả nhiên là động vật, bảo vệ đồ ăn như vậy. Azman không chút để ý mà nghĩ.
Thân xe càng ngày càng không ổn, Phi Mã bị kinh hách bắt đầu thoát khỏi sự khống chế của Nord, mà Sư Thứu của Giáo Đình đã đuổi tới phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3679327/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.