Sau khi Eugene rời đi, Nguy Dã xa xa tránh ở nơi an toàn chờ y, nhưng không nghĩ tới phải đợi lâu như vậy.
Sau khi hắn lại ngủ một giấc lần nữa dậy, bầu trời đã tối.
"Eugene về chưa?" Nguy Dã hỏi Martin, vẫn nhận được câu trả lời phủ định.
"Sao lại lâu thế chứ." Nguy Dã không khỏi có chút lo lắng.
Hắn biết tộc Liệp Báo hắc ám trời sinh có thiên phú ẩn nấp cực kỳ mạnh, có thể đem bản thân ẩn trong bóng tối, bản lĩnh của Eugene lại cao siêu, nhưng rốt cuộc nơi y đến là địa bàn của Tinh Linh.
Mở ra bản đồ, vị trí của Eugene còn đang chuyển động ở Tinh Linh Chi Sâm, tựa hồ đang trốn chạy.
Lực lượng hiện giờ của 001 sung túc, phạm vi có thể giám sát cũng rất rộng lớn, nó nhắc nhở: "Eugene bị thương."
Nguy Dã nhíu mày, không rảnh lo sẽ bị bại lộ, lập tức đứng dậy chuẩn bị đi tiếp ứng.
Đi được nửa đường, đã nghe thấy tiếng gầm rú ở phía trước như đánh giặc.
Chẳng phải là trộm trái cây thôi à, sao động tĩnh lại lớn như vậy?
Nguy Dã lao vào trong bụi rậm, trong đêm xuất hiện những tia lửa và tiếng nổ, tộc Tinh Linh lâm vào hỗn loạn, làm hắn lẻn vào càng thêm dễ dàng.
Thời điểm tìm được Eugene, vết thương trên người y nhiều hơn tưởng tượng của hắn, vai trái bị một mũi tên xuyên qua, trên bụng có một lỗ thủng, quần áo thấm đẫm máu tươi.
Dưới ánh trăng, không thể thấy rõ vết máu trên bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3563918/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.