Ban đêm, cậu có một giấc mơ.
Cậu mơ thấy vì chuyện đại ngôn, mọi người cùng nhau ra ngoài chúc mừng. Chẳng qua, đến cuối cùng, lại có người đẩy một chiếc bánh sinh nhật ra, mọi người cùng hát bài "Chúc mừng sinh nhật" cho cậu.
Cậu đang vui vẻ muốn ăn một miếng bánh kem, không ngờ, đột nhiên có người hắt một chậu nước lạnh vào mặt cậu. Cảm giác này quá mức chân thật, đến nỗi cậu tỉnh lại ngay lập tức. Ngồi dậy, nhìn con đường cái rộng thênh thang lác đác vài chiếc ô tô, cùng với chiếc xe phun nước đang phát bài "Chúc mừng sinh nhật" chậm rãi lướt qua bên cạnh, trong đầu cậu có một vạn con thảo nê mã (lạc đà alpaca - từ c.h.ử.i thề đồng âm) phi nước đại.
Không lẽ... cậu lại "mộng du" một cách quái quỷ nữa rồi? Giang Nhiên nhìn thân trên trần trụi của mình, bên dưới chỉ mặc một chiếc quần lót đùi, cùng với vết bẩn do bùn đất và nước lã trộn lẫn trên người, đầu óc có chút choáng váng.
Cậu đưa tay tự vả mình mấy cái, lại véo véo tay mình, rất tốt, rất đau! Xem ra lại là mộng du không thể nghi ngờ.
Cho nên, việc cấp bách bây giờ là cậu phải nhanh chóng về nhà, không thể để bị chụp ảnh trong bộ dạng này, nếu không lần này có nói gì cũng không tẩy trắng nổi.
Chẳng qua, đời không như là mơ. Cậu sờ sờ cái quần lót, nhìn quanh bốn phía, cậu không mang điện thoại!
Nhìn con đường vắng vẻ, Giang Nhiên che mặt suy nghĩ xem nên mượn điện thoại của ai. Chặn xe riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-tinh-day-deu-o-hien-truong-vu-an/4888858/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.