“Tra rồi ạ, từ 2 đến 4 giờ sáng qua, chỉ có hai người đi vào tòa nhà này, đều là người đi làm ca đêm về. Đã điều tra qua, họ không có động cơ và thời gian gây án.”
“Mở rộng thời gian giám sát ra mà tra.” Lâm Khiêm nói, “Đúng rồi, không có ai đi ra à?”
Triệu Thắng lắc đầu: “Khoảng thời gian đó không có ai đi ra.”
Lâm Khiêm nhíu mày: “Kiểm tra lại camera 24 giờ trước khi xảy ra vụ án, và từ sau khi xảy ra vụ án đến bây giờ.”
“Vâng.”
Phân phó xong, Lâm Khiêm chỉ vài người: “Mấy cậu đi cùng tôi đến thăm hỏi người thân và đồng nghiệp của nạn nhân.”
Trước khi đi, Lâm Khiêm liếc nhìn một tấm ảnh trên màn hình lớn. Anh vừa đi vừa suy nghĩ, quả bóng bay màu đỏ rực xuất hiện gần t.h.i t.h.ể rốt cuộc có ý gì, còn nữa, con số "1" trên đó đại biểu cho cái gì? Liệu chúng có liên quan gì đến vụ án này không.
Buổi tối, Giang Nhiên đang ăn cơm thì Trình Tố gọi điện tới.
“Giang Nhiên, hôm qua con không phải là bị cô gái nhà nào đuổi ra khỏi nhà đấy chứ? Con xem con lên cái tin tức gì kìa…”
“Đồi phong bại tục!” Giọng của Giang Kiến Trung cũng truyền tới.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Giang Nhiên cũng thấy khổ tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-tinh-day-deu-o-hien-truong-vu-an/4888857/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.