Ngày hôm sau, hắn đúng hẹn đến.
Đám nam nhân bọn họ thường thích làm mấy chuyện kích thích.
Quả nhiên, trên bức tường xám đột ngột xuất hiện một cái hốc to, khảm một bức tượng Văn Thù Bồ Tát.
Nếu ta nhớ không nhầm, bức tường này là tường bên ngoài cung của Mai quý nhân.
Tổn thất thật là lớn.
Tiêu Thời Vân cười tủm tỉm nhìn ta, "Thế nào? Nói được thì làm được."
Nói xong thò đầu qua, "Sao lại mang theo cây kéo tới? Không cần cắt băng khánh thành, không cần cắt băng khánh thành."
Ta giơ cây kéo lên, "Ngài khách sáo rồi, ta không cắt băng khánh thành, ta cắt người."
Một lát sau, trong rừng cây vang lên tiếng kêu gào thảm thiết của nam nhân.
Ta cầm cây kéo đuổi theo phía sau, Tiêu Thời Vân gào khóc kêu, "Tha mạng!"
Xoẹt xoẹt!
"Này thì nãi đại này!"
Xoẹt Xoẹt!
"Này thì dục với chả cương này!"
Xoẹt xoẹt!
Tiêu Thời Vân tức giận hét lên: "Hạ Bảo Nhi! Ngươi như vậy gọi là không có văn hóa hóa giận!"
Xoẹt Xoẹt!
Gần đây trong cung lan truyền một lời đồn, đó là… ma quỷ lộng hành.
Đầu tiên là nói về bức tường bên ngoài cung của Mai quý nhân, không hiểu sao đột nhiên có thêm một bức tượng Văn Thù Bồ Tát.
Còn có cung nữ nghe thấy tiếng kéo xoẹt xoẹt cùng với tiếng kêu thảm thiết của nam nhân.
Bọn họ nói, là lão thái giám trong cung ch.ết thảm, không được chôn cất cùng với của quý của mình, oan hồn quấy phá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-thi-tam-ta-deu-den-thang/2954912/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.