Vị phi tử đầu tiên trong hoàng cung kiêm nhiệm chức vụ tổng quản Kính Sự Phòng ngang trời xuất thế, nhất thời phong cảnh vô lượng, trở thành đối tượng được người người nịnh bợ trong cung.
Hoàng hậu, quý phi sôi nổi kéo đến chỗ ta, vừa nịnh nọt vừa đe dọa, chỉ bảo dặn dò đủ thứ.
Sau khi tiễn mấy tôn đại thần này đi, biển hiệu Tiểu Tước Cung cuối cùng không thể chịu đựng nổi nữa phát ra một tiếng rên rỉ, ầm ầm rơi xuống đất.
Màn đêm buông xuống, công công Kính Sự Phòng mang theo vẻ mặt tươi cười nịnh nọt, đột nhiên bưng một cái khay đi vào.
"Nương nương, mời lật thẻ bài."
Ta khiếp sợ, Tiêu Thời Vân chỉ nói để ta làm tổng quản, chứ chưa hề nói để ta quản lý cả việc lật thẻ bài nha.
Lật như thế nào, mới có thể không đắc tội với cả hai bên, đây đúng là một vấn đề nan giải.
Ta run rẩy vươn tay, lật một tấm.
"Tiểu Tước Cung... Triệu Xuân Anh."
"Chúc mừng nương nương." Thái giám cười hì hì nói.
Ta không tin nổi, lật hết tất cả lên.
Toàn bộ đều là Triệu Xuân Anh, thật sự là khiến ta "thụ sủng nhược kinh".
"Ta... Ta đến..." Ta ôm bụng, làm bộ đau đớn.
"Nương nương, ngài vừa mới hết, đừng lừa nô tài." Mặt công công mang theo nụ cười, chặn đứng ở lối ra.
Cứ như vậy, ta bị lột ra, rửa sạch sẽ, khiêng lên chiếc long sàng "hằng mong ước".
Cửa két một tiếng, bị đẩy ra từ bên ngoài.
Tiêu Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-thi-tam-ta-deu-den-thang/2954909/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.