Không biết tôi ngủ thiếp đi từ bao giờ cho đến khi Dũng tỉnh lại, anh đưa tay lay lay gọi tôi tôi mới giật mình mở mắt ra. Trước mắt Dũng hình ảnh tôi ngồi bệt luôn xuống nền nhà, đầu thì gục trên sopha cạnh đùi Dũng.
-Cô chăm sóc tôi cả đêm qua không ngủ luôn à?
Dũng hỏi với những lời lẽ và ánh mắt đầy biết ơn dành cho tôi. Nhưng nhớ tới lúc tối anh nói kháy mình, tôi liền nói lại để dằn mặt anh
-Tôi cũng định vào viện chăm chồng mình, nhưng thấy anh bị như vầy sợ anh chet nên bất đắc dĩ tôi mới phải chăm anh thôi.
-Cô?
-Nếu anh khỏe rồi thì tôi đi ngủ đây?
-Thế cô không vào viện chăm sóc cho chồng à?
-Không, hết hứng rồi.
Tôi nói xong định đứng dậy trở về phòng, Dũng đã khỏe rồi thì coi như tự anh muốn ăn sáng gì cứ tự mà mua, thế nhưng có lẽ tôi ngủ với tư thế vừa ngồi vừa nằm lâu nên chân bị tê luôn thì phải, vừa đứng dậy đã tê cứng không đi được lại còn loạng choạng rồi ngã luôn lên người của Dũng.
Theo phản xạ Dũng vươn tay ra ôm lấy tôi, cả hai cơ thể dính lại với nhau, mặt tôi đối diện mặt anh, đôi môi lại còn tự ý va chạm vào nhau tạo ra tình huống thật sự rất xấu hổ.
Cảm nhận đôi môi mềm ấm của Dũng áp lên môi mình, nhịp tim trong lồng n.g.ự.c tôi tăng vọt, tôi trố mắt, trong mấy giây bất ngờ thời gian như ngưng đọng lại chỉ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733797/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.