Hắn ta giật mình, sắc mặt tái méc lắp bắp nói
-Cô nói gì tôi không hiểu tôi hại cô bao giờ?
-Chưa hại nhưng chuẩn bị hại đúng không?
-Tôi không có?
-Không có thì nghe theo tôi. Chở tôi đến địa chỉ này… đến nơi an toàn tôi sẽ cho anh 100 triệu.
-100 triệu. Nhưng anh Tùng bảo tôi đưa cô đến chỗ khác rồi anh cho xe đón cô. Bây giờ cô lại nói khác. Tôi biết nghe theo ai bây giờ.
Tôi đoán đúng mà, Tùng đã ngầm ra tay với tôi. Siết tay ôm chặt lấy Na để bản thân tôi thật bình tĩnh. Lấy con làm động lực, tôi nói
-Anh cứ nghe theo lời tôi. Đến nơi tôi chuyển khoản cho anh ngay. Nhưng nếu như chồng tôi có hỏi. Anh cứ bảo kẹt xe hay đại lý do nào đó trì hoãn là được.
Tên tài xế chần chừ một lúc, có lẽ do số tiền 100 triệu quá nhiều cám dỗ, lại có thể chưa biết được âm mưu của Tùng nên cuối cùng tên tài xế hắn cũng gật đầu đồng ý với tôi.
Cũng đúng như tôi dự đoán thì khoảng tầm 15 phút sau Tùng lại gọi. Anh ta hối thúc thì phải tôi thấy tài xế bị quát đến mất bình tĩnh mãi mới lắp bắp nói dối lý do.
Xe đi khoảng nửa tiếng mới đến chỗ Dũng hẹn tôi, không hiểu sao khi biết người nhắn tin cho tôi là Dũng tôi lại hoàn toàn yên tâm vì thế mà trên đường đi chỉ còn sợ Tùng đuổi kịp tôi thôi.
Nói là giữ lời trước khi xuống xe tôi chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733786/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.