Nam Nhứ nhìn một hổ một báo này trước mặt, khẩn trương mà banh thẳng thân thể. 
Thần thú sở dĩ là thần thú, chính là bởi vì chúng nó phá lệ trân quý, phá lệ được trời cao ưu ái. Cho nên, cũng không ngừng có tu sĩ thèm nhỏ dãi thần thú, còn có các loại linh thú yêu thú khác. 
Cái gọi là linh thú, bất quá chỉ là chủng loại giữa yêu thú bị nhân tu thuần hóa. 
Đối với những linh thú yêu thú này mà nói —— 
Máu thịt của thần thú là chất dinh dưỡng tiến bổ tốt nhất cho chúng nó. 
Nhưng........Huyết mạch giữa yêu thú, giai cấp rõ ràng. 
Nếu nàng muốn, chỉ bằng vào uy áp của nàng là có thể làm một hổ một báo trước mắt này phải cúi mình. 
Vấn đề là...... 
Nàng không biết phóng thích uy áp như thế nào a! 
Không có người dạy nàng!!! 
Nam Nhứ.....Rất muốn lau nước mắt. 
Ô ô ô. 
Nàng quả thực thấy mình giống như cải thìa. 
Cải thìa nha, ở trong đất; ba lượng tuổi nha, không có nương nha! 
Nguyên chủ vừa sinh ra đã không có nương, đương nhiên, cha cũng không có. 
Nàng chính là hài tử hoang ở giữa núi rừng gió táp mưa sa mà lớn lên, sau lại bị Ma Tôn Phong Dị nhặt được. Bởi vì huyết mạch thần thú, nên vậy nàng cũng sớm mở tâm trí, lúc còn ở hình thú đã sớm thích Phong Dị. 
Phong Dị không biết nguyên chủ thích hắn. 
Hoặc là nói, lúc nguyên chủ vẫn là hình thú mới không biết. 
Hình thú này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-di-den-dong-phu-cua-su-ton/2556393/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.