Trên thành.
Vị Thái tử Hương quốc đôi mắt như hổ đói quấn lấy gương mặt xinh đẹp của Mộng Cầm.
Thêm tí phấn son, từng nét trên gương mặt kiều diễm được điểm tô càng thêm quyến rũ. Cô khoát trên người bộ hỉ phục đỏ quý giá dành cho Thái tử phi Hương quốc. Theo giao hẹn, anh ta cho cô tận mắt xem cảnh Mộc Trầm ra khỏi thành rời đi an toàn rồi vào bái đường, uống ly rượu giao bôi.
Ánh mắt anh ta si mê nhìn Mộng Cầm. Nhưng ánh mắt cô chỉ mãi nhìn xuống cổng thành trông chờ Mộc Trầm đi qua. Anh ta tức, vô thức cuộn chặt hai bàn tay, rít lên trong cổ họng: “Tao không diệt mày thì trời diệt tao!”
Một câu thề độc trót tuôn ra trong lúc cơn ghen dâng lên não phủ mất lí trí khiến anh ta càng nung nấu ý chí diệt tình địch. Anh ta liếc mắt sang người đàn ông đang mặc trang phục lính, giả làm lính canh đứng gác phía bên tay trái.
Một ánh mắt hiệu trao đi. Người kia khẽ gật đầu, âm thầm chuẩn bị cung dài liên phát.
Chỉ một giây sau, đội Thập Vệ hộ giá Mộc Trầm lao ra khỏi cổng thành. Anh áo bào trắng tung bay ở giữa, mười cận vệ trung thành hộ giá bốn bên.
Nhìn con ngựa chiến tung vó đưa người mình thương rời khỏi Hương quốc, gương mặt yêu kiều của Mộng Cầm đẫm đầy nước mắt. Cô muốn gọi lên hai tiếng: “Mộc Trầm!” và nói với anh một câu: “Anh ơi, chờ em với!”
Nhưng cổ họng đã thít chặt nghẹn ngào nên đành lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391446/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.