Như chỉ chờ câu nói đó, anh ta liền ra lệnh: “Đưa Thái tử phi về phòng!”
“Khoan!” Mộng Cầm lập tức đứng lên. Cô nhìn người vừa ra lệnh, dứt khoát đề nghị: “Muốn tôi làm Thái tử phi gì đó cho anh cũng được. Nhưng với điều kiện: Hãy rửa sạch tội cho Mộc Trầm, cho phép Đội Thập Vệ vào thành hộ giá anh ấy bình an trở về Mộc quốc!”
Anh ta nhìn cô chăm chú một hồi rồi thỏa hiệp: “Anh chiều em!”
Sau đó, quay sang tên thuộc hạ: “Truyền lệnh: Công chúa qua đời vì bệnh tim tái phát! Mộc Trầm vô tội! Phóng thích trở về Mộc quốc!”
Anh ta nhìn cô đắm đuối. Chầm chậm nâng cằm cô lên, nở nụ cười hài lòng: “Vậy được chưa em yêu? Em yên tâm làm Thái tử phi Hương quốc rồi chứ?”
Yên tâm sao? Có ma mới tin lời hứa của hạng người lợi dụng chức vụ quyền hạn báo tư thù riêng.
“Tôi muốn tận mắt thấy anh ấy rời khỏi thành an toàn!”
"Được! Anh sẵn sàng chiều em!
Với điều kiện: Đêm nay em gả luôn cho anh!"
Mộng Cầm cảnh giác nhìn anh ta: “Ý anh là sao?”
Anh ta đưa tay vuốt nhẹ gò má trắng hồng. Cảm giác mát mịn va vào lòng bàn tay thật thích. Anh ta quyết định: “Đêm nay, chúng ta bái đường thành thân!”
Người mình yêu đã vào tay. Thời cơ cũng đã đến. Tránh tình trạng đêm dài lắm mộng, anh ta làm chồng cô luôn cho chắc.
Mộng Cầm đã tính đâu vào đó. Chỉ cần cứu được anh, thấy anh an toàn rời xa nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391445/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.