Nghe tên cận vệ trung thành, tình thân như thủ túc hiến kế, Mộc Trầm sốc toàn tập. Anh co chân tống cho Nhất Vệ một đạp: "Cậu biến tôi thành sắc lang hử? 'Gạo nấu thành cơm', 'cưới trước yêu sau' cái gì hả?" Thời nào rồi còn cưỡng ép hôn nhân? Mộc Trầm anh dù có bị Mộng Cầm phụ đến tim nát xương tan cũng không bao giờ giở ba trò bỉ ổi đó!
"Ra vẻ quá...hoài công ráng chịu!" Nhất Vệ thật hết cách. Đã thương tình tên hoàng tử chung tình mười năm lén Vua cha đi tìm người tình trong mộng hiến cho độc chiêu cuối. Vậy mà..."..không nghe thì thôi!"
"Nghe cái đầu cậu!" Toàn kế bậy kế bạ. Thôi để anh mày tự cố gắng. Cùi lắm là vứt liêm sỉ mang vô bộ mặt dày!
"Chào người đẹp!" Sáng đầu tuần Mộc Trầm canh me sẵn ở cổng. Vừa thấy Mộng Cầm, anh hớn hở nhảy ra, giả vờ: "Chúng ta lại tình cờ gặp nhau!"
Mộng Cầm liếc mắt: "Không dám tình cờ đâu thưa thầy giáo dỏm!"
Anh cười hì hì. Đôi mắt một mí sát gái dán chằm chằm vào gương mặt trong trẻo, thanh thuần của người ta: "Đừng gọi anh như thế? Hôm nay, anh là bạn cùng lớp vời em. Em cứ gọi là anh Mộc Trầm! Nghe cho...gần gũi thân thiết nhé!"
"Biến thành bạn cùng lớp rồi á?" Mới hôm kia xưng thầy, hôm nay xưng bạn? "Nè, tôi hỏi anh, có phải ngày Chủ nhật anh sốt cao uống nhầm thuốc hạ...cấp không?"
Anh trưng ra bộ mặt cười lấy lòng người đẹp: "Em nói sao cũng được! Anh nhận hết! Miễn cho anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391422/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.