Ngày đầu tiên bái sư học múa, Mộc Trầm để lại ấn tượng 'khá tốt' cho vị thầy giáo dạy môn ballet.
Còn với các bạn lớp múa đương đại...
"Cậu thật dũng cảm! Từ giờ bọn mình làm bạn nhé!" Một nhóm trai có, gái có quây quanh lấy Mộc Trầm.
Anh nhìn một lượt các em gái.
Cũng xinh đấy! Nhưng Mộc Trầm anh là ai?
Đường đường là thế tử của Mộc quốc. Trong cung thiếu gì gái đẹp. Đừng nói là làm bạn, có cô còn tự nguyện làm mồi cho anh xơi ấy chứ!
Nhưng tim anh đã trót trao cho một người, lỡ yêu một đôi môi mọng của cô bé người phàm nên các em bít cửa!
Còn mấy tay nam nhân kia nữa! Tốt đẹp gì đâu, toàn là đối thủ muốn tranh nhảy đôi với Mộng Cầm. Anh càng không hứng chơi với lũ tình địch.
"Xin lỗi, tôi không có nhu cầu tìm bạn!" Mộc Trầm khuôn mặt lạnh tanh từ chối các bàn tay muốn bắt kết giao.
Rồi anh thản nhiên đi về phía Mộng Cầm. Cô đang nói chuyện gì đó với tay thầy giáo bị anh đá trẹo giò hôm bữa. Anh đến gần, ngồi xuống chiếc ghế đá, móc điện thoại trong túi, thờ ơ mọi việc xung quanh, lướt xem tin.
Mắt dán iphone. Nhưng tất cả dây thu thập âm thanh đều hướng về phía Mộng Cầm.
Anh nghe hai người nói chuyện.
"Mộng Cầm, em luyện bài múa đến đâu rồi?"
Giọng cô dịu dàng như nước: "Dạ, chưa được bao nhiêu à thầy! Có mấy động tác hơi khó!"
"Vậy à?" Anh ta liếc nhìn chiếc đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391423/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.