Thanh Thành tức giận quát lên:
- Đủ rồi! Quách phu nhân. Cũng may ta bị đuổi khỏi Quách gia, chứ không thôi cũng chết dưới tay mẹ con bà.
Mẹ Quách Cường nuốt nước bọt, ai cũng nhìn bà. Thanh Thành lại nói tiếp:
- Các di nương trong phủ không thể sinh con, cũng là một tay bà cho uống thuốc. Bà muốn con trai mình độc chiếm Quách gia, lần lượt hại những hài tử vô tội. Những việc độc ác như vậy bà làm không sợ tay dính máu?
Bà Quách xanh mặt quỳ xuống, túm lấy chân chồng mình:
- Hắn ta nói bậy! Lão gia, ông phải tin tôi. Tôi không có làm những chuyện đó. Quách Thanh đang muốn ly gián chúng ta, ông đừng nghe hắn nói!
Quách gia chủ sầm mặt, tức giận đạp bà ta một cái. Rồi chỉ tay vào Quách Thanh.
- Tiểu tử ngươi không được ăn nói hàm hồ.
Thanh Thành cười khẩy, nói.
- Quách gia chủ, mẹ của ta chết cũng do bà ta đầu độc. Chuyện trong phủ xảy ra nhiều như vậy lẽ nào ông không để ý. Sống ở Quách phủ 10 năm, ta nhẫn nhịn chịu đựng như vậy, mà các người không chịu buông tha, vậy thì bây giờ nói xem ta nên làm sao đáp trả với các người đây?
Thanh Thành giống như một cơn gió, lao về phía Quách Cường, chém lìa một cánh tay của hắn. Tiếng thét vang lên, cha mẹ hắn đều hoảng sợ.
- Vốn dĩ ta không muốn bước vào Quách phủ, nơi ghê tởm như thế này! Là do các ngươi khiêu khích ta, hậu quả tự nhiên phải gánh lấy!
Quách Lượng ra lệnh cho tất cả hộ vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952919/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.