Ở phía bên kia, đám người Quách gia đã trở về. Mỹ Duyên nóng ruột đi ra đi vào, lại nghe đám thuộc hạ nói Quách Thanh đã bị đại thiếu gia chém chết. Cô ta đau lòng khóc không thành tiếng.
Quách gia chủ được vợ băng bó vết thương, còn Quách Cường ra lệnh cho đám thuộc hạ đem mỹ nhân về phòng trước. Sau đó ở trước mặt Quách Lượng nịnh bợ ông ta, nói tên nghịch tử kia có chết cũng không hết tội.
Ông liền mắng hắn bớt ở ngoài gây chuyện, đừng mang rắc rối về cho ông. Nếu có lần sau sẽ nghiêm trị. Quách Cường ngoan ngoãn vâng dạ, rồi xin phép về phòng nghỉ ngơi.
Ông ta nói với vợ mình dạy dỗ con không tốt, để nó tối ngày gây sự ở bên ngoài. Cái chức chủ nhà này không biết khi nào mới có thể truyền lại cho nó được.
Mẹ Quách Cường liền ngon ngọt hứa sẽ chỉnh đốn lại nó, xin ông yên tâm.
Quách Cường về đến phòng thì mừng híp mắt. Mộc thần nằm sẵn ở trên giường, thân thể vẫn còn bọc mền. Hắn lại gần, chuẩn bị giở trò lưu manh thì Mỹ Duyên xông vào, khóc lóc một trận.
- Quách Cường! Ngươi thật độc ác, đến em trai mình cũng không tha. Ta và nhị thiếu gia trong sạch. Ngươi lại cố tình đổ tội, giết chết anh ấy! Ngươi không phải là người mà!
Quách Cường tức giận đi tới tát cô:
- Tiện nhân! Ở bên ngoài dây dưa với nam nhân, không biết xấu hổ, còn đến đây kêu khóc? Người đâu!
Quách Cường hô lên, gọi vào hai gia đinh, ra lệnh cho họ:
- Đem tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952918/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.